Sau khi giải quyết những việc này, Lê Mỹ Gia và Hoàng Tử Hiên mới cùng nhau đi tìm dì Liên. Dì Liên vừa nhìn thấy Lê Mỹ Gia đến đã vội vàng đóng cửa lại, nhỏ tiếng hỏi: “Mỹ Gia, chuyện này có phải là con làm không?”
“Có phải con làm không có gì quan trọng chứ, quan trọng là Nghiêm Thái Dung bị ba con đánh một trận, dì Liên nhìn mà không vui sao?” Lê Mỹ Gia cười duyên nói.
“Vui chứ, con không biết khi nhìn thấy ba con đánh bà ta, dì suýt nữa cười thành tiếng, quá hả giận rồi. Dì gả vào nhà họ Lê bao nhiêu năm thì nghẹn trong lòng bằng ấy năm, hôm nay là lần đầu tiên cảm thấy thoải mái như vậy.” Dì Liên vui vẻ nói.
Lê Mỹ Gia nắm tay dì Liên nói: “Dì Liên, dì cứ nhìn đi, con sẽ đòi lại từng chút một những thứ Nghiêm Thái Dung chiếm đoạt của mẹ con, vậy nên dì nhất định phải chăm sóc tốt cho bản thân, như vậy mới có thể nhìn thấy con giải quyết bà ta.”
“Được được được, dì Liên nhất định sẽ chăm sóc mình thật tốt, dưỡng sức khỏe mạnh, sống đến một trăm tuổi. Không những muốn nhìn thấy con giải quyết Nghiêm Thái Dung, càng muốn nhìn thấy con gả đi, nhìn thấy con sinh con, thay mẹ con trông con đến khi chết già.” Dì Liên liên tục gật đầu, một tay lại kéo tay Hoàng Tử Hiên nói: “Tử Hiên à, phải đối xử Mỹ Gia của chúng ta thật tốt, sớm cưới con bé vào nhà, để dì sớm được nhìn thấy hai con kết hôn sinh con.”
“Được ạ, con nhất định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401266/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.