Mỗi một câu một chữ trong lời nói của Lê Mỹ Gia đều như đang tiêm máu gà vào trong người La Triết, có thể khiến cả người La Triết kíƈɦ ŧɦíƈɦ, phấn trấn. Anh không dám tin hỏi: “tổng giám đốc Lê, ý cô là muốn cho tôi quyền lãnh đạo đoàn đội của công ty cô sao?”
“Đúng thế, tôi vẫn luôn tìm kiếm một người thích hợp. Không ngờ ông trời đã sớm định đoạt trước, để tôi có thể gặp được anh. Không có ai phù hợp hơn anh, anh nguyện ý chấp nhận lời mời của tôi không?” Lê Mỹ Gia gật đầu hỏi.
“Tôi tình nguyện, tôi trăm lần tình nguyện. tổng giám đốc Lê không ngại tôi là tôi đã vô cùng cảm kích rồi.” La Triết còn không thèm suy nghĩ gì mà trực tiếp đồng ý. Anh ta sợ rằng mình đồng ý chậm một giây thì Lê Mỹ Gia sẽ đổi ý.
Thấy La Triết đồng ý, Lê Mỹ Gia cũng thầm thở phào nhẹ nhõm. Tuy rằng ngay từ đầu là La Triết xin một phần công việc cho anh ta, nhưng sau khi biết chuyện của La Triết thì cô liền không tự chủ được mà đổi ý. Có thể mời được La Triết đến lãnh đạo cả đoàn đội, Lê Mỹ Gia cảm giác mình mới là người được lời.
“Được, anh cho tôi số điện thoại. Hai ngày nữa tôi sẽ cho trợ lý liên hệ với anh, đến lúc đó chúng ta lại bàn tiếp.” Lê Mỹ Gia nói.
La Triết gật đầu liên tục, vừa cầm giấy bút trên bàn viết số điện thoại của mình ra, vừa nói: “Điện thoại của tôi vừa rơi ở sông rồi, đợi lát nữa tôi đi mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401188/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.