Lê Mỹ Gia ôm quyết tâm tự sát, trong nháy mắt ấy, trước mắt cô hiện lên một gương mặt. Đó là một gương mặt anh tuấn đẹp trai, chủ nhân của gương mặt đó tên Hoàng Tử Hiên. Là chủ cho thuê nhà của cô, tài xế của cô, là người đàn ông duy nhất mà cô từng bận lòng từ lúc sinh ra tới giờ.
Vì sao trước khi chết mình lại nhìn thấy Hoàng Tử Hiên? Lẽ nào ở trong tim mình đã chừa lại một vị trí cho anh rồi? Bởi vì sắp vĩnh biệt thế giới này cho nên nội tâm khát vọng gặp lại anh một lần nữa, nên trước mắt mới hiện ra dáng vẻ của anh phải không?
Rầm!
Khi trong đầu cô hiện lên những sự nghi ngờ ấy, bên tai đột nhiên truyền đến một tiếng vang rền. Chỉ cảm thấy trên mình nhẹ đi, Nghiêm Tùng đang đè cô bỗng dưng ngã bay ra ngoài.
Rầm!
Nghiêm Tùng bay ra ngoài rồi nặng nề ngã ở trên bàn làm việc. Chỉ nghe một tiếng răng rắc, bàn gỗ vừa dầy vừa nặng tựa như một cái bàn nhựa không chịu nổi một kích, lập tức gãy lìa ra từ phần giữa.
Phịch!
Nghiêm Tùng bị ngã xuống đất từ khe hở ở giữa, cả tấm lưng phát ra tiếng gãy răng rắc răng rắc. Cơn đau đớn kịch liệt làm ông ta khó có thể phân rõ là đau do bị té hay là đau do khớp xương gãy lìa.
Nghiêm Thái Dung bị biến cố bất thình lình dọa cho nhảy dựng lên, bà ta chợt nhìn về phía Hoàng Tử Hiên như thể đột nhiên xuất hiện, đôi mắt trợn to giống như trông thấy ma vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401166/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.