🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hạ Mạt đi khập khiễng, vòng qua ghế phó lái rồi ngồi xuống. Cô ta cũng bị thương nặng, sau khi ngồi xuống, cô ta cau mày. Cô ta cảm thấy máu dâng lên nhưng cô ta cố gắng để không nôn ra ngoài. Máu bị tắc nghẹn ở ngực cực kỳ khó chịu.

“Bọn tôi như thế này gọi là yêu nhau lắm cắn nhau đau. Từ nhỏ tới lớn đều như vậy, cô quen là được.”

Kim Kỵ Dung mỉm cười ngồi vào bên trong. Anh ta thản nhiên lấy ra một viên thuốc màu đen đưa cho cô ta:

“Tôi thấy vết thương của cô không nhẹ. Cô uống một viên đi.”

“Thuốc gì vậy?” Hạ Mạt, không giống như Hoàng Tử Hiên, cô ta rất cảnh giác hỏi.

“À, cái này… Có nói cô cũng không hiểu đâu. Cứ coi như kẹo Melissa đi.”

Kim Kỵ Dung nhét viên thuốc vào tay Hạ Mạt, khởi động xe rồi nói.

“Melissa?”

Hạ Mạt nhìn chằm chằm thứ tối tăm trong lòng bàn tay hỏi: “Melissa là cái quỷ gì chứ?”

Kim Kỵ Dung nhìn Hạ Mạt bằng ánh mắt như nhìn quái vật, anh ta ngạc nhiên nói:

“Melissa mà cô còn không biết à, cô không thường xem TV sao?”

“Tôi không xem, lúc nào nhàm chán thì xem chút thôi.”

Hạ Mạt gật đầu nói.

“Hẳn nào cô không có biết. Ha ha! Để tôi phổ cập cho cô.”

Kim Kỵ Dung cười nói:

“Melissa này, là viên thuốc thần thường xuất hiện trong các bộ phim truyền hình. Nó có khi là tiên dược, có lúc lại là độc dược, tùy thuộc vào cách nhà biên kịch viết nó. Theo như nội dung bộ phim, đôi khi nó gọi là thân trừng nhãn hoàn,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401145/chuong-161.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Và Khách Trọ Nữ 23 Tuổi
Chương 161
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.