Chu Tử không tin nói: “Không phải anh đang khoác lác chứ, người chúng tôi muốn anh điều tra đã qua đời rồi.”
“Sống hay chết đều như nhau cả, ở chỗ của tôi không có chuyện gì không tra ra được.” Kim Kỵ Dung xua tay nói.
“Nhưng mà chuyện này không phải ở Uy Hải.” Chu Tử tốt bụng nhắc nhở.
“Không ở Uy Hải?” Kim Kỵ Dung sửng sốt hỏi: “Vậy thì ở đâu?”
“Long Thành.” Chu Tử nói: “Chúng tôi tới đây từ Long Thành, bởi vì không muốn tìm văn phòng thám tử bản địa, tránh rút dây động rừng mới cố ý tìm ở Uy Hải.”
“Long Thành à.” Kim Kỵ Dung do dự.
Thấy anh ta do dự, Lê Mỹ Gia nói thêm: “Nếu anh cảm thấy không đủ khả năng, vậy thì thôi, chúng tôi sẽ tìm người khác.”
Nói xong, cô đứng dậy định ra về, ngay lập tức Chu Tử cũng đứng dậy theo.
“Ai nói tôi không đủ khả năng, chỉ là tôi đang suy xét nên thu phí thế nào với trường hợp điều tra ngoài khu vực thôi.” Kim Kỵ Dung vội vàng mở miệng nói.
“Tiền không phải vấn đề, chỉ cần anh có thể điều tra ra chân tướng sự việc giúp chúng tôi, bao nhiêu tiền chúng tôi đều sẵn lòng bỏ ra.” Chu Tử thấy không phải vấn đề bản lĩnh, lập tức nói.
Lúc này, trong lòng Kim Kỵ Dung đã cười nở hoa, nghe giọng điệu của cô ta hình như là người rất có tiền đó. Anh ta lập tức nói: “Nếu đã như vậy, các cô nói sơ qua tình hình trước đi, tôi sẽ dựa vào tình hình để thu phí.”
Nghe thấy anh ta nói thế, Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401050/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.