Đứng ở lối vào hẻm Tam Nguyên, Lê Mỹ Gia đánh giá hoàn cảnh xung quanh một chút, nhà ở quanh nơi này đều rất cũ, nhìn bề ngoài giống như kiến trúc cũ của vài thập niên trước, đặc biệt là con hẻm này, và cũ vừa nhỏ, khiến người ta sinh ra cảm giác không đáng tin.
“Là nơi này sao?” Lê Mỹ Gia nhìn Chu Tử hỏi.
Chu Tử lấy di động ra thẩm tra đối chiếu lại lần nữa, sau đó gật đầu khẳng định: “Chính là nơi này, quản lý của bọn họ nói đầu hẻm có một quán bán đậu hũ thối, chắc chắn không sai.”
Nói đến cửa hàng bán đậu hũ thối, Lê Mỹ Gia đã ngửi thấy mùi ấy từ lâu rồi, cô ghét nhất mùi đậu hũ thối, vừa nghe thấy thế đã nhíu mày nói: “Vậy chúng ta tìm thử xem. Tên văn phòng trinh thám này đặc biệt như thế, chắc hẳn sẽ không khó tìm.”
“Chúng ta vừa tìm vừa hỏi, người ở nơi này chắc chắn biết.” Chu Tử nói.
Lê Mỹ Gia ừ một tiếng, sau đó hai người cất bước đi vào trong hẻm Tam Nguyên.
Hai cô gái, một người tìm bên phải, một người tìm bên trái. Trong con hẻm nhỏ này buôn bán đủ thứ, có cửa hàng ăn sáng, quán trà, cửa hàng may… Cái gì cần đều có đủ, chỉ là không nhìn thấy tên văn phòng thám tử Hắc Miêu thôi.
Chu Tử nghĩ một lát, cảm thấy vẫn nên tìm người hỏi một chút, vì thế cô ta bước đến ngăn một người qua đường lại, hỏi: “Chào anh, xin hỏi anh có biết đường đến văn phòng thám tử Hắc Miêu đi thế nào không?”
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401049/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.