_________________
Cơ thể Danh Yển không ngừng co giật đau đớn, tay cậu nắm lại thật chặc, móng tay đâm mạnh vào lòng bàn tay để lại một dấu vết thật sâu. Cậu cố gắng làm cho bản thân mình bình tĩnh, nhưng nỗi sợ hãi và bất an bao trùm tâm trí ngày càng nhiều. Danh Yển bắt đầu mơ hồ, đôi mắt đã không còn nhìn thấy rõ cảnh vật xung quanh. Trong miệng cậu bắt đầu nỉ non những câu đứt quảng:
" Tần Thương, Tần Thương em đau quá...". Giọng nói yếu ớt, run rẩy không ngừng mà lập lại tên của một người.
Nhìn thấy những dấu hiệu của virus zombie đang nhanh chóng xuất hiện và lan rộng trên cơ thể cậu, Tiết Y Đoan cố gắng thật trấn định suy nghĩ cách. Bây giờ không thể hoảng loạn được, Danh Yển giờ đây phải nhờ hết vào cô, cô không muốn Danh Yển chết, nếu cậu vì cứu cô mà chết, cả đời này cô sẽ áy náy không ngừng.
Tiết Y Đoan chợt nhớ ra mình còn một ống vaccine, đúng rồi cô có vaccine. Tuy tỉ lệ thành công của nó vô cùng nhỏ nhưng không thử thì sao biết được.
Tiết Y Đoan vội vàng lấy vaccine từ trong ba lô đang đeo ở sao lưng, vì hồi hợp mà hai tay run lên không ngừng làm ống vaccine chút nữa thì rơi xuống đất.
Tiết Y Đoan lấy vaccine ra, vén ống tay áo của Danh Yển lên, dùng một chân đè chặc cánh tay Danh Yển nằm im trên đất, sau đó nhanh chóng đâm kim tiêm vào da của cậu.
Dung dịch nhanh chóng chảy vào trong cơ thể Danh Yển, hoà vào máu của cậu lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-boss-phan-dien-la-hon-phu-cua-nhau/1077588/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.