*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong xe im lặng một lúc lâu. Danh Yển lấy hết can đảm đánh vỡ bầu không khí im lặng này.
Cậu nhìn Tần Thương, vì đôi môi hơi mím lại mà hai lúm đồng tiền bên má càng hiện rõ, nhìn chỉ muốn véo một cái thật mạnh:
" Anh....à anh là Tần Thương đúng không, ờ thì....lúc trước là em không đúng, thật sự rất xin lỗi, lúc đó em còn trẻ người non dạ nghe lời xúi giục của người khác, tính tình bất đồng trỗi dậy mới trốn đi. Anh đừng để bụng nhé!!”.
Cậu ngập ngừng giây lát, đầu cúi thật thấp lí nhí nói lời xin lỗi, bộ dáng mười phần học sinh ngoan đang nhận sai khi bị giáo viên trách phạt.
Vì tránh để đại boss ghim, cậu đã nhún nhường hết cỡ rồi đấy, cuộc sống dưới mái hiên người khác thật không dễ dàng gì mà.
Danh Yển quyết tâm trong lòng, sau khi đến được căn cứ Chu Bắc cậu sẽ tận lực không bao giờ muốn gặp lại boss phản diện này nữa.
" Chỉ một câu xin lỗi suông thôi sao, không có thành ý" - Tần Thương quan sát vẻ mặt nhăn nhó của cậu, môi hơi nhếch, hắn lười biếng ngã người dựa lưng vào ghế, khuông mặt góc cạnh toát ra hơi thở đàn ông ngập tràn.
Bị ánh mắt của Tần Thương nhìn chằm chằm làm cho tim Danh Yển nhảy loạn xạ, sợ lời nói của mình không làm cho người đàn ông trước mặt vừa ý.
Danh Yển rất muốn nói hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-boss-phan-dien-la-hon-phu-cua-nhau/1077561/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.