– Huuệ! – Trần Quan Triều chạy ra khỏi hầm, nôn thốc nôn tháo.
Ninh Ngọc Nhân chạy ra chậm hơn anh ta một bước: …
Nôn xong, Trần Quan Triều ngồi bệt xuống đất, ôm lấy mình run bần bật:
– Cô ta đáng sợ quá! Tôi sợ ma nhất đấy!
Ninh Ngọc Nhân:
– …Gan bé như muỗi thế, thế mà anh còn đòi quay bộ phim kinh dị?
Trần Quan Triều đỏ mặt lên, quay sang trợn mắt với cô ấy:
– Cô không sợ à? Vậy cô quay lại ở với cô ta đi.
Ninh Ngọc Nhân lắc đầu ngay tắp lự, hàm răng va vào nhau lập cập…
Trần Quan Triều phơi nắng một lúc lâu, cảm thấy dương khí đầy đủ rồi, sự can đảm quay trở lại rồi, liền chỉ vào Ninh Ngọc Nhân, vênh váo chỉ dạy:
– Cho cô hay, cô như vậy là không thắng được cô ta đâu!
Ninh Ngọc Nhân sững người.
– Người đóng Bóng Ma chỉ được chọn một!
Trần Quan Triều cười nói, chỉ tay xuống dưới hầm,
– Hiện tại tôi thấy cô ta còn giống Bóng Ma hơn cả cô đấy, đúng không?
Sắc mặt Ninh Ngọc Nhân trắng bệch.
Ngày hôm sau, Trần Quan Triều gọi người đi thu dọn phòng dưới hầm, Ninh Ngọc Nhân ôm những thứ cần thiết hàng ngày của mình, do dự một lúc trong căn phòng sạch sẽ và sáng sủa, dứt khoát đi xuống hầm.
…. Ban đêm, cô ấy sợ không ngủ được, muốn đi WC…
Hai cỗ quan tài đặt nằm song song dưới hầm, Ninh Ngọc Nhân dán tai vào thành trong của quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tung-xuyen-qua-bo-phim-nay/2481029/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.