Trong phòng có hai người được đề cử làm lâu chủ, nhưng chỉ có một chiếc mặt nạ.
Cuối cùng ai sẽ là người mang mặt nạ đây?
– Tạm được, nhưng còn lâu mới đạt yêu cầu, không thể bằng được cái ban đầu. – Trưởng thôn lật mặt nạ trong tay, bắt bẻ nửa buổi sau đó nói với Ninh Ninh, – Ông sẽ bảo nó sửa lại, cháu cũng nhân dịp này luyện tập nhiều vào.
Nói xong, ánh mắt nhìn về phía sau Ninh Ninh:
– Ít nhiều cũng phải giống con bé một chút.
Ninh Ninh ngẩn người, xoay người nhìn phía sau.
Một chiếc mặt nạ kh ủng bố dữ tợn.
Không, không phải mặt nạ.
– Mẹ? – Ninh Ninh nghi hoặc gọi lên.
Đứng trước mặt chính là Ninh Ngọc Nhân, cô ấy dùng son môi màu đỏ tươi vẽ lên trên mặt mình, một cái mồm to đầy máu, răng nanh dữ tợn và hai hàng lệ máu nơi đáy mắt, giống y hệt chiếc mặt nạ ở trong tay trưởng thôn.
– Mẹ đói rồi. – Cô ấy cũng không nhìn Ninh Ninh, nói xong ba chữ này thì bỏ mặc mọi người trong phòng mà ngồi xuống bàn ăn, một tay chống má, cứ thế mà chợp mắt không để tâm đến ai cả.
Ninh Ninh thoáng không hiểu gì cả, ngay sau đó thì bừng tỉnh.
Mẹ bắt đầu diễn rồi.
Mẹ bắt diễn Lâu chủ trong cảm nhận của mẹ, mà hiệu quả sẽ như thế nào …Ninh Ninh trộm nhìn sang trưởng thôn.
Vốn dĩ trong thôn chỉ tập trung ánh mắt vào cô, hiện tại ánh mắt đã bị Ninh Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tung-xuyen-qua-bo-phim-nay/2480776/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.