Ngày thứ nhất, không có nước.
Ninh Ninh li3m đôi môi khô khốc, ngẩng lên nhìn một chút, bên ngoài miệng giếng tròn truyền tới tiếng ve.
– …Chúng ta đang ở đâu vậy em? – Một giọng nói cũng khô khốc vang lên.
Ninh Ninh cúi đầu, thấy Văn Vũ cuối cùng đã tỉnh, một tia nắng mặt trời chiếu vào miệng giếng, dừng ở trên gương mặt sưng tím của anh.
– Ở trong giếng ạ. – Ninh Ninh nói.
Văn Vũ một tay chống đất giãy giụa một chút nhưng lại không thể đứng lên được, lại ngã trở về như cũ, gối đầu lên trên đùi Ninh Ninh, nhắm mắt lại một chút mới mở mắt ra nhìn cô:
– Vì sao em không ra ngoài?
Ninh Ninh ngây ra một lúc, sau đó mới phản ứng hiểu ra, Văn Vũ không nhìn thấy anh trai áo xanh, cho nên trong mắt anh, Ninh Ninh không phải bị lừa rơi vào trong giếng mà là tự nguyện nhảy vào trong giếng.
Đang lúc Ninh Ninh suy nghĩ xem phải giải thích chuyện này thế nào thì Văn Vũ đột nhiên hỏi:
– Em có chuyện gì hối hận không?
Sao đột nhiên anh lại hỏi chuyện này làm gì? Cô gật đầu.
– Từng có đối tượng yêu thầm chưa? – Văn Vũ hỏi tiếp.
Ninh Ninh do dự một chút vẫn gật đầu.
– Đương nhiên cũng có muốn quần áo muốn mua mà không được, muốn ăn món ăn ngon mà không được ăn đúng không? – Văn Vũ hơi mỉm cười, ánh nắng mặt trời dừng trên mặt anh tươi đẹp như thế, nhưng dù tươi đẹp thế nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tung-xuyen-qua-bo-phim-nay/2480773/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.