“Anh Hùng, đừng nóng giận, anh xem em bắt ai tới cho anh này!”
Vương Báo mỉm cười và chỉ vào Trương Phong ở trong nhà xưởng.
Ngô Văn Hùng theo bản năng nhìn vào trong nhà xưởng, khi nhìn thấy Trương Phong đang bị trói vào ghế, anh ta lập tức sững sờ.
Tàn thuốc mà Ngô Văn Hùng đang ngậm trong miệng cũng rơi xuống đất.
"Anh Hùng, em biết anh có mâu thuẫn với tên nhóc này, cho nên hôm nay em vội chạy đến chỗ ở của nó bắt nó tới đây, nơi này không có người ngoài, anh…”
Vương Báo còn chưa kịp nói, đột nhiên cảm thấy Ngô Văn Hùng bên cạnh mình hình như thấp hơn một chút.
“Bịch!”
Hai chân của Ngô Văn Hùng mềm nhũn, không kìm nổi mà quỳ gối xuống đất.
Khi Dương Uy và Trần Văn Văn nhìn thấy Ngô Văn Hùng thực sự quỳ xuống trước mặt Trương Phong, vẻ mặt của họ đã bị sốc đến mức có chút sững sờ.
“Cái quái gì đang xảy ra ở đây vậy?”
Dương Uy lắp bắp nói một câu, anh ta không thể hiểu tại sao Ngô Văn Hùng lại thực sự quỳ xuống khi nhìn thấy Trương Phong, giống như Trương Phong đã nói lúc nãy.
“Anh Hùng, sao anh lại quỳ xuống? Anh giận tên nhóc này đến mức chân mềm nhũn hả…”
Vương Báo vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra vào lúc này, nhưng anh ta đã đưa tay ra để giúp Ngô Văn Hùng đứng dậy.
“Mày cút cho tao!”
Ngô Văn Hùng quay đầu mắng Vương Báo, sau đó di chuyển đầu gối, bò đến trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trung-so-roi/1916264/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.