Lúc này, Hàn Tuyết Nghiên đi tới cửa quán bar, cười híp mắt kêu một tiếng.
"Sếp Hàn, quán bar này kinh doanh tốt quá nhỉ.”
Một thanh niên mặc áo sơ mi Versace và đeo đồng hồ Rolex bước vào quán bar với một nụ cười.
Thanh niên này tuổi cũng không lớn lắm, nhưng nhìn qua cũng đã ngoài ba mươi, dung mạo tuấn tú, nhưng trên mặt lại có một cái vết sẹo dài, nhìn rất đáng sợ.
"Không phải tất cả đều nhờ hồng phúc của anh Hùng sao!"
Hàn Tuyết Nghiên nhìn chàng trai trẻ và nịnh nọt, sau đó chủ động dẫn chàng trai đến một phòng vip.
Trương Phong nhìn thấy đám người Hàn Tuyết Nghiên rời đi, quay đầu lại và hỏi Tiểu Lệ đang ở bên cạnh: "Tiểu Lệ, anh Hùng này là ai thế? Hình như chị Tuyết Nghiên rất sợ anh ta!"
"Không phải chứ, ngay cả anh Hùng mà anh cũng không biết sao?"
Sau khi nghe Trương Phong nói, Tiểu Lệ rất ngạc nhiên và kêu lên.
"Không biết…"
Trương Phong khẽ lắc đầu.
"Anh Hùng tên thật là Ngô Văn Hùng, không chỉ chị Tuyết Nghiên mà tất cả ông chủ quán bar ở khu vực phía nam này đều sợ anh ta đấy."
Tiểu Lệ cau mày và trả lời, sau đó tiếp tục: "Ngô Văn Hùng là đại ca xã hội đen ở khu mới phía nam, Ngô Văn Nhạc là em trai của Ngô Văn Hùng!"
"Ồ tôi hiểu rồi!"
Trương Phong gật đầu đăm chiêu.
Bây giờ anh đã cơ bản hiểu được chuyện gì đang xảy ra, mặc dù Hàn Tuyết Nghiên đã mở quán bar
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trung-so-roi/1916234/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.