Nghe được lời nói của Tiết Vũ Nhu, Chu Mập vội vàng quay người lại, bất đắc dĩ nói với Tiết Vũ Nhu: "Chị Vũ Nhu, chị còn việc gì nữa không?"
Tiết Vũ Nhu phớt lờ Chu Mập, trực tiếp đi tới chỗ cô gái, nói với cô ta: "Vừa rồi cô nói không có ai thích Trương Phong, đúng không?"
Cô gái tròn xoe mắt nhìn Tiết Vũ Nhu, không biết nên trả lời câu hỏi của mình như thế nào.
"Để tôi nói cho cô biết, tôi thích Trương Phong, vả lại bạt tai vừa rồi cũng là tôi đánh giúp anh ấy!"
Tiết Vũ Nhu nói với giọng điệu lạnh như băng.
Toàn bộ nhà hàng lại rơi vào im lặng chết chóc, mọi người trợn tròn mắt, biểu cảm trên mặt là vẻ không thể lý giải nổi.
Bởi vì họ không bao giờ nghĩ rằng Tiết Vũ Nhu lại chủ động thừa nhận rằng cô ta thích Trương Phong.
Còn Trương Phong thì nhìn Tiết Vũ Nhu với vẻ mặt bình tĩnh, không ngạc nhiên lắm trước lời nói của Tiết Vũ Nhu.
Bởi vì anh đã biết Tiết Vũ Nhu muốn theo đuổi anh từ lâu, chẳng qua giờ anh không có ý gì với Tiết Vũ Nhu thôi.
Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Tiết Vũ Nhu chậm rãi quay đầu nhìn Trương Phong, lớn tiếng nói: "Trương Phong, em thích anh, anh có muốn làm bạn trai của em không?"
Nhìn thấy cảnh này, đám người Dương Uy, Trần Văn Văn há hốc miệng, đến mức có thể nhét được một quả trứng.
Quý cô xinh đẹp giàu có muốn diện mạo có diện mạo, muốn dáng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trung-so-roi/1916132/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.