Thời điểm lần đầu gặp nhau, Tu Thần Khước như thế mà bài xích người khác nhưng lại tiếp nhận cô.
Không biết có phải là do cô đã cứu hắn ta khỏi chiếc xe phát nổ lúc trước hay không, nhưng người đàn ông này bản tính trời sinh lãnh đạm lại kiêu căng. Đối với nhân loại hắn dường như rất xem thường, người ngoài không có khả năng tiếp cận hắn. Nhưng loại tình huống phát sinh khi đó, kỳ lạ là hắn lại chấp nhận đem mọi sự tin tưởng, buông xuống phòng bị của bản thân mà đặt lên trên cô.
Giống như hai người vốn dĩ từ trước đã có quen biết vậy.
Ánh mắt hắn nhìn cô trong giây phút sinh mạng nguy kịch, tựa hồ một cái nhìn ẩn chứa mọi sự thâm tình sâu đậm nhất trên thế gian. Mơ hồ khi lâm vào hôn mê sâu, bàn tay lạnh băng không chút nhiệt độ nắm chặt lấy tay cô, trong mắt dấu diếm ưu thương, khiến cho trong lòng Cố Tư Vũ chật vật khổ sở.
Loại cảm giác dây dưa không rõ đó làm cô thực sự khó chịu, rõ ràng là mới chỉ vô tình quen biết, trên thế giới này có biết bao nhiêu con người có những lần lướt qua nhau như vậy trong cuộc đời. Cô và hắn có lẽ cũng thế, hai con người hoàn toàn xa lạ, cô vô tình đưa tay ra cứu giúp hắn còn hắn lại vô tình nắm lấy. Quan hệ giữa hai người đơn giản chỉ đến mức độ tầm thường ấy, thế nhưng mà thời điểm ánh mắt cô và hắn giao nhau, trái tim trong lồng ngực cô không tránh khỏi đau đớn một hồi.
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trong-sinh-thuan-hoa-manh-thu-that-tot/1722587/chuong-133.html