Ba cái va li hành lý được anh em Hắc Huyền Bạch đưa tới cất phía sau cốp xe, Cố Tư Vũ chào tạm biệt cha mẹ Cố rồi cùng bọn họ rời đi.
Xe vừa mới lăn bánh, điện thoại của cô từ trong túi xách đã reo lên.
Cố Tư Vũ bất tri bất giác mà giật mình, nhanh chóng sờ tìm điện thoại ở trong túi xách, thời điểm lấy được điện thoại ra hồi chuông cũng đã tắt. Cô nhìn màn hình hiện lên tên danh bạ lưu là Tri Tiết, trong lòng thấp thỏm một chút, len lén liếc qua Tu Thần Khước ngồi bên cạnh mình xử lý văn kiện.
Nghe điện thoại của bạn khác giới, chắc hẳn là cũng không có việc gì khiến hắn ta tức giận đi?
Suy nghĩ một chút, nhớ lại thời gian trước kia hắn còn chưa hồi phục trí nhớ, có lần cô còn từng chăm sóc Tri Tiết phát sốt qua một đêm không trở về, loại chuyện này lan tới tai hắn chỉ sợ rằng cái mạng nhỏ của cô không giữ nổi.
Tránh voi chẳng xấu mặt nào, biết cái đạo lý này, cô liền nhanh tay xoá tên Tri Tiết lưu ở trong danh bạ điện thoại, không lưu lại danh tính, tắt âm thanh, để điện thoại lại vào trong túi xách. Nghiêng đầu dựa vào thành ghế dự tính chợp mắt một chút, từ Hà Bắc đến Kinh Đô sẽ mất ba giờ đồng hồ lái xe.
“Anh yêu, khi nào đến nơi gọi em dậy.” Cô chớp nhẹ mi mắt, buồn ngủ nói với hắn.
“Ừm.” Hắn đáp, ngón tay thon dài lười biếng lật một bản tài liệu, dường như cũng không có vẻ gì là đang quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trong-sinh-thuan-hoa-manh-thu-that-tot/1722585/chuong-131.html