Bốn người cùng nhau rời khỏi bệnh viện.
Toán Adam, Hắc Huyền Bạch cùng mấy tay trợ thủ đắc lực của Lôi Báo đã đứng nghiêm chỉnh chờ sẵn ở cổng, tác phong chuyên nghiệp cẩn trọng cúi đầu, cung kính mở ra hai cánh cửa xe.
"Tiên sinh, chúng ta trở về Tu gia chứ?" Adam hỏi.
Tu Thần Khước đảo mắt nhìn qua Cố Tư Vũ ngồi ngoan ngoãn ở bên cạnh mình, suy nghĩ một hồi, nhàn nhạt trả lời "Đi Cố gia."
Cố Tư Vũ hơi ngạc nhiên nhìn hắn, như thế nào lại đột ngột muốn đi đến Cố gia?
Dường như hiểu thấu những thắc mắc của cô, Tu Thần Khước kiệm lời giải thích, ngắn gọn súc tích nói "Thu xếp qua hành lý của em."
"A." Cô ngây ngốc bất tri bất giác mà gật đầu, chính là vừa mới trở về nhà chưa được bao lâu, cô còn muốn ở lại sống chung một thời gian với cha mẹ.
Nhưng với bản tính của hắn từ xưa tới nay, nào có chuyện đồng ý để cô sống bên ngoài, đối với việc không tồn tại ở trong địa hạt quản lý của hắn rất khó khăn, thời điểm hắn mất trí nhớ là một lần ngoại lệ duy nhất và cuối cùng rồi.
Adam không thắc mắc nhiều đối với chỉ thị của hắn, nhanh chóng đánh tay lái xe, hai chiếc Limousine Chrysler Prowler trắng bạc xa hoa đắt tiền êm ru chạy bon bon ở trên đường, khiến người khác nhìn vào không khỏi cảm thán ngưỡng mộ.
Rất nhanh đã đến Cố gia.
Cố Tư Vũ nhanh chóng đi thu dọn qua loa chút hành lý, cô đem vài đồ dùng đơn giản theo. Ngoại trừ những thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trong-sinh-thuan-hoa-manh-thu-that-tot/1722584/chuong-130.html