Phổn Sát hôn càng lúc càng nặng, hai cánh tay không chịu buông ra sự kiềm cặp lẫn áp bách trên thân thể Cố Tư Vũ.
Môi Phổn Sát gặm cắn càng sâu, hành động này của anh khiến cho cô cảm thấy thật nhục nhã...
"Mau dừng lại..." Cố Tư Vũ thanh âm phát ra đều không ngừng run rẩy, khoé mắt bắt đầu chua xót.
Ánh mắt màu xám ảm đạm của Phổn Sát thâm u nhìn chằm chằm cô, mãi hồi lâu sau dùng lực cắn mạnh một cái vào môi mỏng của cô rồi mới chậm rãi rời đi "Sao? Gái làng chơi cũng đòi làm giá với ta?"
Cố Tư Vũ cánh môi phát đau đớn, đại kinh thất sắc, tay chân bắt đầu hoảng loạn vùng vẫy đấm đá "Khốn kiếp! Anh biến đi! Khốn kiếp!" Cô nghiến răng thét lên, phát hiện ra giọng nói của mình khàn đặc.
Nước mắt bỗng chốc như cua bò ra khỏi hang, liên tục đua nhau trào xuống, tại sao bọn họ cứ phải khinh bạc cô...
Phổn Sát giật mình, sức lực nắm cổ tay cô cũng buông lỏng, thần trí theo thứ tự ổn định lại. Thất kinh nhìn chằm chằm cô, không biết được rốt cuộc bản thân mới vừa rồi làm ra loại chuyện gì?
Anh vội vàng đẩy cô ra, loạng choạng lùi về phía sau mấy bước, ngũ quan trong tức khắc ngập tràn vẻ hối hận.
Cố Tư Vũ không khống chế được cảm xúc bưng mặt khóc rấm rức, nước mắt như chuỗi trân châu đứt đoạn đua nhau rơi xuống trên gò mà trắng trẻo lại khiến khuôn mặt xinh đẹp của cô trở nên diễm lệ, Phổn Sát mấp máy môi, vươn tay ra muốn an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trong-sinh-thuan-hoa-manh-thu-that-tot/1722532/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.