Phổn Sát phóng tầm mắt qua đâm lên trên người Tri Tiết rồi khoá chặt, cơn giận giống như thiêu đốt hoàn toàn lục phủ ngũ tạng anh. Khiến lý trí anh trở nên mất dần kiểm soát, Tri Tiết ngồi trên thềm cỏ, bên cạnh là Cố Tư Vũ đang lo lắng hỏi han, hắn nhìn anh, ánh nhìn mang đầy đùa giỡn.
Anh siết quai hàm tới độ kêu thành tiếng tê răng, hai tay cuộn chặt thành quyền "Cô thà tin hắn chứ không tin ta?" Giọng nói của anh tuy cố gắng kiềm chế trở nên bình tĩnh nhưng càng nghe càng thấm.
Cố Tư Vũ ngẩng đầu đối diện với tầm nhìn của Phổn Sát, cô thật không hiểu nổi con người này nghĩ cái gì nữa. Rõ ràng từ đầu chí cuối chỉ mình anh ta gây sự với Tri Tiết, rồi còn vô duyên vô cớ muốn phế chân người ta, bây giờ lại bày ra bộ dáng như là cô hiểu lầm anh ta là như thế nào?
"Trước đây không biết rằng hai người có quen biết nhau hay không, nhưng anh cứ luôn nhắm vào anh ấy gây sự khó dễ, dù gì thì cũng là bạn tôi anh nể mặt một chút cũng không được sao?"
"Nhắm vào hắn gây khó dễ? Ta việc gì phải hành động như vậy? Không phải cũng chỉ vì..." Phổn Sát nói phân nửa liền ngừng lại, câu chữ cuối không hoàn thiện kia nghẹn lại ở cuống họng.
Không phải cũng chỉ vì ta lo cho cô sao?
Lo lắng...
Đúng, tên nam nhân đó không hề đáng tin tưởng, làm sao anh có thể để cho cô ở bên cạnh một con người nguy hiểm xảo trá như vậy? Nhiệm vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trong-sinh-thuan-hoa-manh-thu-that-tot/1722531/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.