Lâm Điệu và Giang Duyên bắt đầu chiến tranh lạnh.
Chiến tranh lạnh kéo dài mấy ngày, một chút tình nghĩa giữa hai người trong nháy mắt tuột xuống con số 0, mờ mờ còn phát triển theo hướng tiêu cực.
Điều này dẫn tới cuộc sống mỗi ngày của Hồ Hàng Hàng và Tống Viễn ngồi ở phía sau trở nên khó khăn.
Trong khoảng thời gian này bọn họ rõ ràng cảm giác được bầu không khí giữa Lâm Điệu và Giang Duyên không ổn, giống như rót nước vào trong ly đều có thể kết thành băng.
Ngày thường bọn họ không dám nói, thở cũng không dám lớn tiếng, thời gian dài, Hồ Hàng Hàng vì an nguy của bản thân, tính nghĩ ra biện pháp xoa dịu quan hệ giữa hai vị lão đại, nếu không cậu và Tống Viễn sau này sẽ sống thế nào.
Chẳng qua chưa đợi cậu ra tay, đã có người giành ra tay trước một bước.
Thứ sáu là một ngày nắng đẹp, tiết cuối cùng buổi chiều là tiết thể dục, sau khi điểm danh xong, giáo viên thể dục yêu cầu mọi người làm nóng người trước.
Chạy hai vòng quanh sân thể dục.
Cánh tay Lâm Điệu không tiện nên không đi, đứng bên cạnh đường băng chờ đội ngũ tập hợp, giáo viên thể dục Chu Lễ cầm sổ điểm danh đứng bên cạnh cô.
Sâu lắng là khang kiều đêm nay(*).
(*) Im lặng là khúc tiêu mặc biệt li
Sâu lắng là khang kiều đêm nay
Đây là hai câu thơ trong bài thơ tạm biệt Khang kiều của nhà thơ Trung Quốc Từ Chí Ma. Sênh tiếng Hán tiêu và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tron-trong-long-anh/2527238/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.