Lạc Dao Dao cùng Dung Thiên Thanh đưa Lạc Thần đến bệnh viện, mọi chuyện đều giữ bí mật với gia đình. Cô sợ ba mẹ sẽ lo lắng, lại chạy đến đây bắt cả hai về nhà, đi học sẽ không tiện.
Dung Thiên Thanh nhìn Lạc Thần như vậy, đứng bên cạnh cũng cảm thấy đau. Bác sĩ xử lý vết thương xong đã ra ngoài, cô ấy đi đến cạnh Lạc Dao Dao, áy náy nói:
_ Chị Dao Dao, em xin lỗi! Là em không bảo vệ được Lạc Thần.
_ Chuyện này đâu thể trách em? Là nó thiếu đấm nên như vậy! Với lại em mà ra tay với bọn chúng, thế chẳng phải để cho hiệu trưởng có cơ hội giải quyết tất cả hay sao?
_ Phải đó! Nhưng có anh rể bảo kê, mười ông thầy hiệu trưởng cũng không dám làm gì!
Lạc Thần vừa nói xong đã nhận ngay ánh mắt như dao găm của Lạc Dao Dao. Cô nhìn Lạc Thần một lúc, muốn hỏi chuyện như lại thôi!
...
Lăng Triệt quay về LT, vừa vào văn phòng đã gặp ngay gương mặt mà mấy năm nay anh không hề nhìn thấy! Cứ vậy mà lại xuất hiện ở nhà lớn vào hôm qua. Anh cũng đã dần quên luôn gương mặt sắc sảo đó rồi!
Lăng Triệt không quan tâm bà ta, đi lại ghế ngồi làm việc. Hà Nhiễm vẫn nhàn nhã uống trà, một lúc sau mới lên tiếng:
_ Triệt, mấy năm nay hai mẹ con chúng ta không nói chuyện cùng nhau. Con cùng mẹ nói chuyện nghiêm túc một chút, có được không?
Lăng Triệt không hề muốn quan tâm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tro-thanh-thim-cua-ban-trai-cu/2916649/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.