Hạ Phi Vân bị ép đến ngày hôm sau mới được xuất viện. Sau khi biết tôi sống một mình thì Lư Hương Ly đề nghị tôi đến nhà chị ấy ở vài ngày, đợi vết thương tốt lên với cả lúc này có người bên cạnh thì cũng tiện hơn.
Tôi đương nhiên từ chối, vết thương này đối với dị tộc và những vết thương tôi từng thử qua thì không kinh khủng tới vậy. Nhưng Lư Hương Ly không chịu, nói đây là báo đáp tôi nên nhận. Lư Huyền Thanh mếu máo đòi tôi đi cùng.
Giờ tôi nên làm gì?
Còn có thể từ chối kiểu gì bây giờ.
Hạ Phi Vân được đưa về nhà lấy chút đồ đạc cá nhân rồi tạm thời sang nhà hai mẹ con họ Lư dưỡng thương một thời gian.
Nhà hai mẹ con nằm ở một khu đô thị ngay ngoại ô trung tâm, nhà hai tầng khá rộng rãi. Để được như vậy với một người mẹ đơn thân thì chứng tỏ Lư Hương Ly thực sự đã rất cố gắng vì con gái.
Tôi được sắp xếp đến một phòng riêng. Ăn trưa xong thì Lư Hương Ly phải đến công ty, còn Lư Huyền Thanh thì phải đi ngủ trưa để chiều đi học.
Bây giờ thì cũng có không gian yên tĩnh.
Lúc này tôi trở về hình dạng thực, mái tóc bạc trắng và đôi mắt dị sắc hiện ra. Sau lưng tôi xuất hiện một đôi cánh đen, từng lớp lông xếp lên nhau bóng mượt, đôi cánh rộng khoảng gần hai mét. Trông rất đẹp và ma mị.
Đôi cánh chính là biểu tượng của thiên thần vì được pha trộn thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tro-thanh-nhan-vat-minh-tao-ra/3469181/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.