Hạ Phi Vân trong giờ học ngáp ngắn ngáp dài, chống cằm đần thối mặt ra. Tôi quay sang nhìn bên cạnh, Lưu Quang Vũ đã chuyển lên ngồi cạnh tôi sau khi biết điểm vài ngày. Cô Lan còn chủ động nhờ tôi dạy kèm thêm cho cậu ta.
Tôi tự hỏi cách cậu ta thuyết phục cô Lan và cô Lan đã nghĩ gì khi đồng ý, nhưng thôi kệ đi. Chỉ khác chỗ ngồi thôi còn mọi thứ cũng chẳng thay đổi so trước đó là mấy.
Cậu ta đôi lúc vẫn gọi tôi đi chơi, những lần này thì đảm bảo không có chuyện tôi đồng ý tùy tiện như lần đầu. Đôi lúc tôi vẫn sẽ đồng ý đến quán cafe hoặc thư viện, 50/50 tùy thuộc thể trạng của tôi lúc đó.
Vào ngày chủ nhật đang trên đường đến siêu thị mua thêm đồ ăn thì tôi bị va vào bởi một chị gái mặc đồ công sở. Những tờ tài liệu bị tuột tay rơi bừa bãi trên đất, tôi cúi đầu xuống nhặt giúp. Vô tình mắt trái của tôi sáng lên, liếc nhìn trên đỉnh đầu chị ấy. Một làn khói đen tụ thành vòng tròn, nhìn không được tốt đẹp lắm.
Tôi nhướng mày, giả bộ phủi bẩn trên tóc chị ấy nhưng thật ra là chạm vào làn khói đen. Làn khói phản ứng tản ra rồi tôi nhìn thấy hình ảnh một bé gái xinh xắn, nhìn kĩ thì có nét giống chính chị gái này. Nhìn cách biệt tuổi tác có vẻ là mẹ con. Sau đó làn khói cũng tản đi, giấy tờ được nhặt lên chị gái cúi nhẹ đầu rồi chạy đi, trông chị ấy có vẻ rất vội vàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tro-thanh-nhan-vat-minh-tao-ra/3469180/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.