Trong một căn phòng cổ kính của Lâm gia, trong phòng có 3 người đang ngồi, giữa họ là bình trà khói lượng lờ nghi ngút.
Triệu Vân Lan mở lời đánh gãy bầu không khí: "Lâm lão trước đây như thế nào thì hiện tại cứ giữ thái độ như vậy là được."
Lâm Thiên Hành cười khổ, mặc dù biết lời Triệu Vân Lan là thật nhưng một khi đã biết thân phận vị này rồi thì làm sao ông dám dùng thân phận trưởng bối để nói chuyện như trước đây nữa chứ?
"Thượng tiên đến đây hôm nay chắc là vì Trảm Ngọc Lệnh nhỉ?" Lâm Thiên Hành hỏi, Triệu Vân Lan thấy không khuyên được ông cũng không nhiều lời, gật đầu thừa nhận.
"Thực ra đến hôm qua lão đây mới biết nó có liên quan đến Trảm Hồn Sứ đại nhân, 20 năm trước, cha chú của lão đã chết trong trận đại chiến ở địa phủ, thư tịch liên quan bởi quá lâu đời nên đã thất lạc gần hết. Lão chỉ biết thứ này được tổ tiên Lâm gia Lâm Tử Phục, người sáng lập ra Lâm gia truyền lại, còn công dụng cũng như nguồn gốc thì lão đây thật sự không biết."
Lý Dịch Phong nhấp ngụm trà, cảm nhận hương vị thanh thanh, hơi nước ấm áp tràn từ cổ họng xuống bụng, một hồi sau y khẽ hỏi: "Lâm lão, có phải từ hai năm trước ngài đã nhận ra chuyển thế của tôi rồi phải không?"
Lâm Thiên Hành: "Đúng thật là như vậy, năm đó Vĩnh Thái để lại lời nhắn bảo nếu đến chiều mà không liên lạc được ai thì tức là các cậu đang gặp nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tim-thay-cau-roi/2932890/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.