Tác giả: đọc tới đây có lẽ nhiều bạn sẽ thắc mắc mắc tại sao tác không cho Vô Minh gặp lại Tiểu Hàn, không phải là tác ghét hắn đâu, là do mạch truyện, rồi họ sẽ được gặp lại vào một ngày không xa, các bạn nhỉ.... “ cười “.
......................
°°°°°°°°°°°°°°°
Cửa sau Lâm gia, Khả Hân có hơi luyến tiếc khi phải chia tay với Vô Minh, sau khi cùng nàng hàn huyên một buổi hắn quyết định trở về, dù sao nơi này đã không còn là nhà của hắn. Nàng mặc dù không muốn nhưng cũng chẳng thể giữ hắn lại, chỉ đành buông xuôi, đem một chút tâm tư chôn xuống đáy lòng.
--“ Tạm biệt, ta sẽ trở lại thăm nàng”.
Hắn mỉm cười vẫy tay sau đó từ từ bước đi, nàng đứng đó im lặng nhìn hắn cho đến khi bóng hắn khuất trong biển người mới chầm chậm trở vào.
Trên con đường nhỏ trong trấn Khu Phong, Vô Minh đang thong thả rảo bước. Lần này tuy không thể gặp nàng nhưng cũng làm tảng đá đè nặng bấy lâu trong lòng hắn được gỡ bỏ, tâm tình cũng vì thế mà nhẹ nhõm hẳn đi. Đảo mắt nhìn về những hàng quán bên đường, hắn lại nhớ về ngày xưa, lúc mà hắn vừa chân ướt chân gáo tới đây, cũng có ước vọng, cũng phấn đấu như bao người khác, ngẫm lại quảng thời gian qua, thật là một chặng đường dài.
Hít sâu một hơi, hắn lại tiếp tục bước đi, chợt hắn nhìn thấy bên đường chỗ một cái sạp hàng đen đúa, một phụ nhân đang ngồi dưới đất dựa lưng vào vách khóc nức nở.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuong-da-tinh-gia/2397111/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.