Loan phòng, một nơi vô cùng hạnh phúc và vui vẻ đối với mọi cô gái, là nơi mỗi tân nương ngồi chờ phu quân trong nôn nóng. Thế nhưng ngay lúc này có một nữ tử đang ngồi trong loan phòng với tâm trạng vô cùng sầu khổ, nàng mong rằng sự chờ đợi này kéo dài mãi mãi, nàng không muốn chuyện tiếp theo sẽ đến, không muốn phục vụ một tên đàn ông mà nàng không yêu, nàng không biết rồi nàng sẽ như thế nào. Nước mắt nàng tuôn rơi như một dòng suối nhỏ cuốn trôi đi lớp phấn hồng đánh trên má, cuốn trôi luôn cả những tháng ngày vui vẻ và chỉ để lại những nổi đau. Nàng hận bản thân mình yếu đuối không dám vùng vẫy trước số phận.
Nàng ngồi lặng lẽ ở đó và nàng chợt nghe có một thứ gì đó rơi xuống, nàng tháo chiết khăn che mặt xuống và nhìn thấy một thứ trên sàn nhà. Một mảnh ngói vỡ, trong lòng nàng tự hỏi "tại sao lại có ngói rơi suống ", nàng ngẩn đầu lên nhìn mái nhà, trên đó xuất hiện một lổ hổng. Lại tiếp tục có những viên ngói rơi xuống và rồi có một thận ảnh cùng những viên ngói rơi xuống.
--" Ầm... Ui da...".
Khi nhìn thấy thân ảnh đó từ đống ngói bò lên, đôi mắt nàng vô cùng kinh ngạc, nàng lắp bắp vài chữ.
--" Đệ... sao đệ lại đến đây...".
.....
Canh hai...
Hàn Phong trở về phòng trong trạng thái say mèm, y phục thì xộc xệch. Hắn lảo đảo bước vào phòng rồi ngồi bệch xuống bàn, tay chộp lấy bình rượu giao bôi rót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuong-da-tinh-gia/2397055/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.