-- "Aaaa, không được tại sao lại không được,..."
khoản một thời thần sau Vô Minh mở mắt ra, bộ dạng rất khó coi, nội tâm gào thét. Hắn đã rất cố gắng tập trung, dựa theo tâm pháp để tụ khí thế nhưng ngồi đến chân cũng tê dại mà hắn chẵng có cảm gì. Bây giờ hắn bắt đầ hoài nghi cái công pháp này có phải đang gạt người hay không.
--" Ta không tin, phải thử lại".
Hắn cũng không phải là kẻ thấy khó là lui, thấy bại là nản. Hắn ư chính là một tên cứng đầu, cứ thế hắn nhập tâm vào tu luyện, ngoài trời những ngôi sao lấp lánh đang đuổi theo nhau chạy về phía tây.
Sáng hôm sau.
Ánh nắng ban mai chiếu soi khắp nơi, chiếu cả lên mặt của một thiếu niên đang ngồi sắp chân trên giường, khuôn mặt thiếu niên đờ đẫn bơ phờ, hắn ũ rũ ngồi đó miệng lẩm bẩm.
-- " Tại sao, tại sao lại không được, đó là định mệnh của ta sao,.."
Thiếu niên đó không ai khác chính là Vô Minh, hắn bây giờ trở thành như dậy vì thức cả đêm để tụ khí, thế nhưng kết quả lại không được gì khiến hắn vô cùng thất vọng, cả đêm không ngủ làm mắt hắn củng thâm như panda rồi. Nếu Lâm Tiểu Hàn nhìn thấy chắc sẽ đau lòng không thôi. Hắn đưa đôi mắt vô hồn đón lấy tia nắng ban mai kia.
--" sáng rồi sao, hèn gì lại có ánh nắng. khoan đã, nắng, mặt trời, đúng rồi ta hiểu rồi, ha ha ha..."
Hắn vổ đầu mình cười lớn, vẻ mặt sáng lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuong-da-tinh-gia/2397025/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.