Giữa lúc Mục Tinh Thần đang cảm thán Lục Văn Dật thật tốt với hệ thống, đúng lúc hệ thống không thể nhịn được nữa muốn nhắc nhở ký chủ ngốc một câu, cậu nhận được nhiệm vụ đầu tiên của thế giới này.
Tinh thần Mục Tinh Thần chấn động, lập tức nhìn về phía Lục Văn Dật cúi đầu xem điện thoại đi từ phòng bếp ra, cậu đoán hiện tại hắn có thể đang nhắn tin với nhân vật thụ chính liền ngậm miệng không lên tiếng. Chờ người đi đến ghế sô pha đơn bên cạnh ngồi xuống, cậu mới lên tiếng hỏi: "Anh, hôm nay chúng ta có thể ra ngoài một lát không?"
Ngón tay đang gõ chữ của Lục Văn Dật dừng lại, nghiêng đầu nhìn em trai với hai mắt phát sáng đang nằm trên ghế sô pha: "Em muốn ra ngoài một lát à?"
"Vâng!" Mục Tinh Thần gật mạnh đầu, mong đợi nhìn Lục Văn Dật: "Được không ạ?"
Lục Văn Dật không lập tức trả lời ngay mà cúi đầu nhìn khung chạt trên màn hình điện thoại, đôi mắt nhắm lại, người quen biết hắn sẽ biết đây thói quen nhỏ khi hắn đang suy tư chuyện gì đó.
Thời gian lâu đến mức Mục Tinh Thần cho rằng Lục Văn Dật muốn từ chối cậu, Lục Văn Dật mới ừ, tắt điện thoại, cười dịu dàng đứng dậy: "Vừa vặn hôm nay anh cũng có chút chuyện, Thần Thần muốn ra ngoài một lát, vậy đi cùng anh đi."
Á!
Đạt được mục tiêu rồi!
Sau khi thuận lợi đi theo Lục Văn Dật ra cửa, nỗi lòng lo lắng của Mục Tinh Thần mới hoàn toàn buông xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-khong-muon-cuop-nam-chinh/3570840/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.