Edit: Red | Beta: June
Mục Tinh Thần yếu ớt ngẩng đầu, trong mắt đều hiện lên vẻ đói khát. Cậu xoa bụng nghĩ nghĩ, tủi thân lắc đầu: "Không nhớ nữa." Đúng là cậu không nhớ rõ, dù sao cậu đã đói đến mức hoa mắt chóng mặt.
Nói cách khác tối qua tên nhóc này chưa được ăn? Rõ ràng nhìn thấy cậu ôm tên nhân loại thơm ngào ngạt kia, vậy mà không ăn được?
Nhân vật thụ chính bất lực nhìn đồng tộc ngồi xổm trước cửa nhà người ta, định dứt khoát quay lưng bước đi nhưng trông thấy dáng vẻ tội nghiệp của đồng loại, cậu ta bỗng nhiên cảm thấy không nỡ. Cậu ta thở dài, bước nhanh tới hỏi: "Sao tối qua cậu không cắn anh ta?"
Nhắc tới việc này Mục Tinh Thần càng thêm dỗi: "Anh ấy không cho tôi cắn!"
Nghe cậu trả lời xong, nhân vật thụ chính có vẻ bối rối, mấy giây sau mới hỏi tiếp: "Ý cậu là sao? Anh ta không cho cậu cắn nên cậu không cắn luôn?"
Mục Tinh Thần gật đầu, chống tay lên tường đứng lên, trông ngóng nhìn vào sân: "Tôi định mỗi ngày đều hỏi anh ấy có bằng lòng cho tôi cắn không. Nếu anh ấy cảm nhận được thành ý của tôi, nói không chừng ngày nào đó sẽ đồng ý thôi?"
Nhân vật thụ chính: "..." Bà mẹ nó tôi không dám nhận cậu làm đồng tộc luôn đó! Chưa từng gặp con ma cà rồng nào lại đi xin phép đồ ăn có đồng ý không trước khi ăn nữa?!
Hai ma cà rồng nhợt nhạt im lặng đứng trước cửa nhà Arlos trọn mười phút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-khong-muon-cuop-nam-chinh/3570810/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.