Biên tập: Moon Flower
Chỉnh sửa: June
***
Dù Mục Tinh Thần chỉ mới đến thế giới này được vài tiếng nhưng cơ thể và thói quen của cậu đã hoàn toàn dung nhập vào nhân vật, cậu ngủ một giấc này mãi đến khi mặt trời xuống núi mới tỉnh dậy.
Lâu quá không ăn gì nên dạ dày cũng đang kêu gào phản kháng, Mục Tinh Thần yếu ớt vuốt cái bụng đói đến phát hoảng, đặt bàn tay nhợt nhạt lên quan tài để ngồi dậy một cách khó nhọc, cậu yếu ớt nói: "Đói quá đi."
"Mau tìm nhân vật chính tấn công đi."
Lúc không có nhiệm vụ, Mục Tinh Thần sẽ không nhận được chỉ dẫn vị trí của nhân vật chính. Nhưng bây giờ thân phận của cậu đã khác và tình huống này cũng đặc biệt, coi như không có chỉ dẫn cũng có thể tìm được Arlos theo mùi hương trên người hắn. Dù sao máu của những người khác đều thối, chỉ cần nương theo mùi thơm đó thôi thì chắc chắn có thể tìm ra được.
Quan trọng nhất là sau một đêm thích ứng thì bây giờ mũi cậu đã có thể ngửi được mùi thơm thoang thoảng trong nhà.
Mục Tinh Thần leo ra khỏi quan tài một cách khó khăn, bước chân loạng choạng đi tới phía cửa, lúc đi ngang qua gương cậu còn quay đầu lại nhìn trong vô thức, cậu sửng sốt vì chính bản thân ở trong gương, gương mặt ấy trắng bệch như kiểu lúc nào cũng có thể xuống lỗ đến nơi.
Lúc này mặt trời vừa xuống núi, bầu trời vẫn còn hừng sáng, Mục Tinh Thần yếu ớt đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-khong-muon-cuop-nam-chinh/3570809/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.