Biên tập: Cá bơn vui vẻ
Chỉnh sửa: June
Hơn năm giờ sáng, Mục Tinh Thần đã làm sẵn ám chỉ tâm lý cho mình rằng phải dậy sớm. Cậu mở choàng mắt, híp mắt nhìn chằm chằm trần nhà ngẩn người mấy phút mới dần dần thanh tỉnh, sau khi quay đầu phát hiện mình đang ở trong ngực Phó Tẫn, vẻ mặt ít nhiều có chút buồn rầu.
Không cần đoán, nhất định là đêm khuya sau khi cậu ngủ say đã tự mình lăn vào ngực Phó Tẫn, may là Phó Tẫn ngủ khá sâu, nếu không cậu đã sớm bị phát hiện.
Ôm ấp ấm áp khiến người ta muốn khóc làm Mục Tinh Thần lưu luyến không rời lại bắt đầu mơ màng buồn ngủ, nhưng cậu không dám ngủ tiếp, trời sắp sáng hẳn đến nơi, nếu không quay lại nệm trên đất thì Phó Tẫn tỉnh đến nơi.
"Thật không muốn thức dậy mà."
Mục Tinh Thần thở dài, níu lấy quần áo Phó Tẫn, không ngừng cọ xát lên lồng ngực lửa nóng của hắn, xong xuôi mới thận trọng duỗi tay cầm lấy cánh tay đặt bên hông mình, muốn dời nó xuống khỏi hông.
Nhưng không biết có phải do Phó Tẫn đang ngủ hay không, động tác này không những không thể lấy cánh tay trên lưng ra mà còn bị ôm càng chặt hơn, đôi chân dài nặng trực tiếp đè lên, gắt gao giam cậu trong ngực không thể động đậy.
Động tác giãy giụa rất nhẹ của Mục Tinh Thần dừng cứng ngắc khi cảm giác có vật cứng đè vào đùi, sau khi nhận ra đó là gì, gương mặt nhỏ bằng bàn tay trắng nõn tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-khong-muon-cuop-nam-chinh/3570796/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.