Cố Từ ngồi ở trên giường La Hán, cùng 007 hóa thân thành mèo đen, thuận lợi lúc trước thu được tinh thần lực cho cậu khôi phục thể chất, mặc dù thật sự không giúp được gì, nhưng cũng có tác dụng giảm bớt. Hầu như ngày nào nó cũng ra như vậy, để Cố Từ bớt khó chịu.
"Ngài không sao chứ?" Con mèo nhỏ đen nhẹ nhàng liếm lòng bàn tay cậu, đôi mắt màu xanh lục bảo chăm chú nhìn Cố Từ, đối với thị nữ nghe được, nó kêu meo meo rất khẽ, giống như đối với Cố Từ làm nũng.
Cố Từ cười khẽ, mặc dù có chút khó chịu, nhưng cậu cũng không đành lòng để hệ thống lo lắng cho mình, vì vậy lắc đầu, trấn an nói: "Ta không sao, uống thuốc xong liền cảm thấy dễ chịu hơn nhiều." Nói xong, cậu lại ho khan, nguyên bản sắc mặt tái nhợt bởi vì ho đến lợi hại, khuôn mặt dần trở nên ửng đỏ, chỉ là thần sắc như vậy nhìn qua càng thêm suy yếu.
007 cố nén nước mắt, thất vọng đáp một tiếng, trong lòng vừa lo lắng vừa sợ hãi. Những ngày gần đây, Cố Từ gầy đi rất nhiều, dùng mất thường có thể thấy được, y phục do thị nữ đặt may, bây giờ nhìn qua rộng hơn rất nhiều, mặc vào giống như đứa nhỏ trộm mặc y phục của người lớn.
Giá như có cách để chữa khỏi bệnh cho ký chủ thì tốt rồi.....
Đầu truyền đến cảm giác ấm áp, 007 ngẩng đầu, Cố Từ mỉm cười vuốt ve nó, cậu thân mật an ủi: "Ngươi đã làm rất tốt rồi."
Nụ cười của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thuc-su-chi-nghi-den-hoc-tap/2504537/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.