Mặt trời nhẹ nhàng chiếu những tia nắng vàng ấm áp xuống mọi
vật. Tại một góc hành lang trong sân trường, người con gái với
mái tóc được tết bím, đang cố gắng gỡ bỏ bàn tay của người con trai
ra với thái độ khó chịu.
- Anh làm sao vậy? Buông tay tôi ra! - Cô gái ra lệnh, nhìn chàng trai
một cách khó hiểu.
Nhưng, mặc cho cô gái có cố gỡ tay mình ra. Chàng trai vẫn cứ nắm
chặt đôi tay nhỏ bé của cô gái không chịu buông.
- Diệp Ẩn! - Người con trai đột nhiên lên tiếng, giọng nói lạnh như băng -
Cô cho tên đó cầm tay cô lâu như vậy, tại sao tôi không được?
- Dương...Dương Tiễn à...! - Diệp Ẩn đứng lặng người, nó hơi ngạc
nhiên với câu nói của Dương Tiễn. Một không khí nặng nề bao trùm
xung quanh hai người, lúc này trong lòng ai cũng có những tâm sự
khó nói ra. Đột nhiên, Dương Tiễn quay người khẽ buông tay Diệp
Ẩn ra rồi đi thẳng.
Còn lại một mình, Diệp Ẩn cũng không biết làm gì lúc này. Nó vội
rảo bước về phòng tập kịch.
______Phòng tập______
- Phạm Lăng học trưởng! Anh duyệt hộ em phần đọc với? - Kim Như tiến
lại bên Phạm Lăng.
- Em đọc lên xem nào! - Phạm Lăng nhìn Kim Như rồi nở một nụ cười
tỏa nắng.
Cạch!
Cánh cửa phòng kịch mở ra.
Dương Tiễn bước vào theo sau là Diệp Ẩn. Mọi người trong phòng
ai nấy đều dừng mọi việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thich-mua-vay-thi-da-sao/2572403/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.