À nhon
----------------------------------
Tuấn Khải được ba mình đầu tư cho sang Mỹ học kinh tế để có thể phát triển Vương Thị, ngày ngày ‘’dùi mài kinh sử’’,mong mau chóng có thể hoàn thành,về nước bắt vợ nhỏ.
Chí Hoành thì sắp phải đến Bắc Kinh để tập làm quen với việc của công ty,bởi vậy mà mếu máo rời xa Thiên Tỉ.
-Ngoan,em đừng có lo,anh sau này cũng sẽ tới mà,bảo bối đi lâu như vậy anh rất nhớ đó.
-Em tới đó có bị Vương Nguyên bắt nạt không nhỉ,cậu ấy luyện tập taekwondo trở lại rồi đó,hic.
-Em đừng có chọc cậu ấy là được.
Thiên Tỉ dở khóc dở cười,thật đáng yêu mà,hỏi anh làm sao không thương được.
-Em đi nha,bye!
Chí Hoành nhìn xung quanh rồi hôn lên mặt Thiên Tỉ một cái,sau đó vẫy tay đi về phía sân bay,nơi gia đình đang chờ.
Không lâu sau đó,một cái dáng nhỏ nhắn bước xuống sân bay Bắc Kinh,làm náo loạn cả một vùng.
-Alo!Nhị Nguyên nhà cậu đang ở đâu còn không mau đến đón tớ?!
-Rồi rồi đang trên đường tới,cậu đợi một chút.
Vương Nguyên vừa bắt máy đã nghe giọng nói ngọt ngào kinh khủng của Chí Hoành,liền hối thúc Ưng Huy chạy nhanh một chút.
Ưng Huy càng ngày càng thân thiết với Vương Nguyên,cậu hình như cũng chỉ xem Ưng Huy là anh trai,không hơn không kém.
-Ai đây?
Chí Hoành nhìn Ưng Huy từ trên xuống dưới rồi quay sang hỏi Vương Nguyên.
-Anh ấy là bạn tớ.
Cậu cười tươi.
Ưng Huy thở dài, phải,tôi mãi mãi chỉ có thể là bạn của em,phải không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-thich-em-nguyen-tu/1964586/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.