Buổi trưa hôm nay, trước mặt tôi không phải là một hộp cơmmà có đến hai hộp, một hộp màu hồng nữ tính của tên Phong thì không nói, cònthêm một màu ghi của cậu bạn tên Quân, hai người này muốn làm cho tôi bội thựcđúng không? Tôi chỉ có một cái dạ dày thôi đấy, làm ơn nhớ hộ đi. Nhưng nào cókịp cho tôi phản kháng hay là giáo huấn câu nào đâu. Hai cái người này vù mộtcái kéo tôi xuống nhà ăn và giờ đây tôi đã yên vị ở một bàn ăn trong góc phòng,tôi thậm chí còn không nhớ rõ mình đã bị lôi đến đây như thế nào nữa vì mọi việcdiễn ra quá nhanh. Nhưng hai người làm ơn, đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó đượckhông? Cái bốn ánh mắt tràn đầy sự mong chờ và hi vọng chĩa thẳng vào tôi làmtôi sởn gai ốc, trong tình trạng này thì nuốt ngụm nước bọt còn khó, nói gì đếnnuốt một miếng cơm.
- Châu, bạn ở đây à…
- Bạn tìm mình mãi đúng không? Được rồi, Phong cũng ở đây, nếumuốn thì cậu có thể ngồi xuống đây ăn cùng.
- Thật vậy sao?
- Ừ, ngồi đi.
Phải nói là cái bài của cô bạn này tôi đã thuộc làu làu đếnnhắm mắt cũng nói được, sao lúc nào cũng phải giả nai như vậy nhỉ? Cứ sống đúngbản chất như tôi đây có phải hơn không?
- Kìa, Châu sao bạn lại ăn cơm hộp, đồ ăn của trường rất làngon mà, làm cơm hộp mất thời gian lắm, mà lại đến hai hộp…
- Hai người họ làm, mình không làm.
- Ồ, vậy sao? Quân, Phong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-the-toi-ma-khong-lam-cho-co-yeu-toi-thi-toi-khong-mang-ho-tran-nua/3224070/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.