Matxcova, thành phố thủ đô của Nga.
Là một đất nước nằm ở cực bắc địa cầu, Nga không thiếu nhất là gió lạnh và tuyết rơi. Thế nhưng ở Nga vẫn có khoảng thời gian ấm áp... Đương nhiên, cái ấm áp này không thể sánh bằng một phần ngàn ở Việt Nam được.
Thời điểm Minh Kiều đến đây đã là tháng tám trời đã chuẩn bị vào thu, cuối hè. Lúc đó mùa hè ấm áp vẫn còn thổi đến tháng mười, thời điểm ấm nhất là tháng bảy, cho nên khi ấy cũng không tính là quá khắc nghiệt. Nhưng Minh Kiều bởi vì chênh lệch nhiệt độ và múi giờ nên vẫn là mặt mũi đỏ bừng. Cô không phải không chịu được mà chỉ có chút hối hận vì xúc động nhất thời của mình khi quyết định cùng người đàn ông kia tới đây.
Lúc này cô đang đứng trên đường phố đậm chất thơ mộng của Nga, ở xa xa còn nhìn thấy những kiến trúc thời
Aladdin với mái tròn nhọn hoắc ở đỉnh đầu. Mặt trời ở Nga đang ngã về Tây, phủ lên đường phố một lớp trứng muối siêu ngon.
"Đi đi."
Trần Thích nắm lấy tay người con gái được bao trong lớp vải bông, kéo cô hướng về một nơi không ngừng đi tới.
"Đi đâu đó?"
Buổi chiều tối nhiệt độ ở đây vẫn rất lạnh, miệng cô phát ra toàn là khói trắng. Trông thì cũng thú vị đó.
"Đến một nơi ấm áp hơn."
Nghe có vẻ hấp dẫn hơn ấy. Nhưng đợi cô thấy cái nơi hắn dẫn cô đi rồi... Ở thì cũng không phải không được.
Ôn ào, ồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tai-hon-cung-thay-giao-cap-hai-cua-toi/3597760/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.