Cả ngày hôm đó cô cũng không có tâm trạng để làm cái gì, đến cơm cũng không muốn ăn. Đợi người đàn ông trở về cô đã vì đói lả mà đau dạ dày rồi sốt nhẹ.
Còn ở bên kia, đứa nhỏ bị cô tàn nhẫn cúp máy đến một chữ của cô cũng không được nghe, nó đờ đẫn nhìn chiếc điện thoại còn nước mắt lại rơi tí tách trong im lặng khiến người ta thấy đau xót.
Cha mẹ Khương vốn còn đang chấn kinh vì tiếng mẹ kia của nó, lúc này cũng không thể không gác qua một bên mà ôm nó vào lòng dỗ dành. Nhưng mà đứa nhỏ vẫn khóc đến thương tâm lại một chút tiếng vang cũng không có phát ra.
Thật ra từ ngày đầu tiên được đưa về đây, mấy hôm sau nó đã bình tĩnh trở lại. Nhưng là theo cái cách giống như vậy, càng khiến người lo lắng hơn.
Chỉ là mặc kệ họ có làm thế nào Khương Tình vẫn không chịu đến đón nó. Hắn giống như là quên mất mình còn một đứa con vậy. Cho đến hôm nay họ nhớ đến người phụ nữ kia, lại thông qua trợ lý Trần mới biết nó vẫn luôn bị con trai họ giam trong nhà không cho đi đâu. Họ hiểu nội tâm ác liệt của con trai họ rồi, lại không nghĩ Khương Duật bỗng nhiên nói muốn tìm cô, thế mới có chuyện Khương Duật gọi cho Thịnh Nhan Tuyền. Số, đương nhiên là trợ lý Trần đưa. Cứ ngỡ kiểu gì cũng sẽ có điểm đột phá, kết quả....
Hai người chỉ lo dỗ cháu, lại không nhìn thấy ánh mắt của ông bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tai-hon-cung-thay-giao-cap-hai-cua-toi/3597750/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.