Bộp! 
Kết quả cô đợi mãi vẫn không cảm nhận được đau đớn mà bên eo lại xuất hiện một nguồn lực đem cô kéo vào một lòng ngực lớn. Cô theo bản năng đưa tay bám víu vào một cái gì đó rồi bàng hoảng mở bừng mắt ra. Lúc này cô mới biết thì ra bản thân đã được người đỡ lấy. 
Thời điểm cô nhìn rõ được người kia âm thanh của Phạm Hữu Minh cũng nổ vang bên tai: "Buông vợ tôi ra!" 
"Đờ mờ!" 
Thịnh Nhan Tuyền vốn đang kinh ngạc cứ thế bị một câu kia của hắn chọc cho không nhịn được chửi thề một câu. 
Sau đó cô không kịp đứng vững đã chửi thẳng mặt Phạm Hữu Minh: "Mẹ anh có phải não bị úng nước rồi không!" 
"Em..." 
"Em cái quần què!" 
Phạm Hữu Minh bị cô bỗng nhiên sổ sàng khóe miệng co giật kịch liệt lại chỉ biết đăm đăm nhìn cô. Nhưng ở thời điểm nhìn thấy cô vẫn bị người ôm eo, dán vào nhau thân mật thì hắn vẫn nổi đóa: "Buông..." 
"Bộ lỗ tai anh điếc rồi à?" 
Nhưng Thịnh Nhan Tuyền đang như cái họng pháo đâu có để cho hắn nói. 
Thế mà Phạm Hữu Minh tuy không nói được gì nhưng vẫn cố chấp trừng trừng nhìn Khương Tình... Ừm, cái người vừa xuất hiện kia không ai khác chính là Khương đại tổng tài đang tính dẫn con đi gặp mẹ kế của nó, vô tình nhìn thấy mẹ kế đang dây dưa với người nên đúng lúc đưa tay ra đỡ. Hắn đối với Phạm Hữu Minh như con chó cắn loạn một chút đều không để ý, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tai-hon-cung-thay-giao-cap-hai-cua-toi/3597699/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.