Cô nhất thời quên mất cái cảm giác ngại ngùng khó hiểu kia mà sừng sộ nhìn thầy ấy. Dưới cái ánh mắt đến lúc này rồi mà còn có thể điềm tĩnh, còn mang chút ý cười của thầy ấy đối kháng chừng mười giây.
Ở lúc cô sắp không duy trì nổi thì thầy ấy đã rũ mắt xuống. Cô trong lòng hừ hừ: Xem như thầy biết điều. Mau mau nhận sai em còn có thể tha thứ cho thầy!!
Nhưng cô đã nghĩ quá đẹp.
"Em không cần phản ứng lớn như vậy. Không phải chỉ là ly hôn thôi sao... Mặc đù tôi cũng có chút không ngờ em lại kết hôn, rồi còn ly hôn... Sớm như vậy."
"...!!!"
Sớm hồi nào!! Cô đến hai mươi hai mới kết hôn! Hồi đó ở dưới quê của cô người ta toàn mười tám đã cưới rồi. Có người còn ăn cơm trước kẻng lúc mười sáu... Còn ly hôn cái chuyện này sao cô biết được, cô cũng có muốn đâu!!
Ủa mà...
Vấn đề là cái này sao!!!
Thịnh Nhan Tuyền bừng tỉnh đại ngộ. Nhưng tại thời điểm chạm vào ánh mắt biết cười của người đối diện, cô lại khó hiểu trầm tĩnh.
"Đó là chuyện riêng của em, không cần thầy quan tâm. Vấn đề ở đây là tại sao thầy lại điều tra em?"
Cô xem như hiểu rồi. Cái người này một chút đều không khác biệt với cái người trong giấc mơ của cô chút nào hết. Mà theo thời gian càng dài thì cái miệng kia lại càng sắc bén. Cô đã biết rồi thì không ngu mà để thầy dắt mũi dẫn đi như thế nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tai-hon-cung-thay-giao-cap-hai-cua-toi/3597694/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.