Tác giả: Diêm Cục Đại Long Hà Editor: Gái già thích ngôn tình Thực mau, phòng phát sóng trực tiếp bị một đám người mới dũng mãnh ùa vào chiếm lĩnh. Những đợt bình luận trước cũng đều bị đợt mới này đè ép xuống. 【 chờ chút, hình như tôi tới mắng chửi người thì phải à nhà, tại sao hai tay của tôi lại mở ra một bịch xí muội?! 】 【 đậu má, tôi mới vừa chốt đơn mua mười bịch khoai tây chiên, hương dưa chuột! Gió mùa xuân... Má nó, tôi ăn thứ màu xanh kìa trời! 】 【 dưa chuột thật sự không thể ăn nhưng vì cái lông gì mà cô ta lại ăn đến hạnh phúc như vậy? Cứu mạng! Ta ngăn không được ngón tay bấm chọn món ăn, ai tới giúp giúp ta với! 】 Số người online nháy mắt spam, không ngừng kéo lên. Nghê Dịch đứng bên ngoài chờ, nhìn màn hình thiếu chút nữa ngất xỉu. Chị đại là cố ý hả? Anh không cho chị ấy ăn ở nhà, cho nên chạy đến chương trình quang minh chính đại mà ăn sao! Kết quả, khán giả còn thích xem cảnh này? Bộ cả đám hiệp sĩ bàn phím này chưa từng ăn qua khoai tây chiên hả?! Quản lý của một nghệ sĩ nào đó đeo khẩu trang đang đứng nép người ở bên cạnh Nghê Dịch, sắc mặt cũng vô cùng cổ quái gửi một tin nhắn cho ai đó. Mà trong phòng phát sóng trực tiếp nào đó... Phòng số 18. Giờ phút này, Mạnh Hân Nhiễm đã đội tóc giả bạc trắng, rõ ràng là đang diễn vai bà cố ngoại nhưng cô mau chóng chú ý tới tin nhắn xuất hiện trên mặt màn hình di động để trên mặt bàn. 【phòng phát sóng trực tiếp XXX đã vượt qua một ngàn người! Khen ngợi như nước! 】 Mạnh Hân Nhiễm đang cong cong lưng, lập tức cứng đờ, tay trái đập mạnh lên bàn: "Sao có thể! Cô..." Còn chưa nói hết câu, mới đột nhiên giật mình nhớ tới! Không xong! Thực mau, loa thông báo trong phòng cô phát ra giọng giám khảo: "Số mười tám, Mạnh Hân Nhiễm biểu diễn sai lầm một lần, trừ 500 phiếu." Mà màn hình phát sóng trực tiếp trước mắt hiện ra những dòng tin các fan nhắn lại. 【 Nhiễm Nhiễm làm sao vậy? 】 【 mới vừa xảy ra chuyện gì? Sao lại tức giận như vậy? 】 【 bà già Nhiễm Nhiễm, online nổi bão! 】 Móng tay Mạnh Hân Nhiễm sắp móc lủng lòng bàn tay, khóe miệng run rẩy, vội đè nhỏ giọng nói: "Tôi, tôi, bà đọc tin nhắn của cháu gái... Chọc tức..." Dư Dao Dao, sao cô lại làm được, sao có thể được khen ngợi như nước? Nhất định là anh quản lý nhìn lầm rồi, là bị hơn một ngàn người mắng mới đúng! Cô lại nhìn phần bình luận phía dưới Weibo cá nhân của mình, phát hiện có nhóm fans đang mang tiết tấu, muốn dẫn người phun đen phòng phát sóng trực tiếp của Dư Dao Dao. Đúng vậy, đây mới là bình thường! Cô nghĩ nghĩ, lại gửi tin cho quản lý. 【 anh chắc chắn là nhìn lầm rồi. Em phải nghiêm túc biểu diễn, là phát sóng trực tiếp, không thể lơ là. Nếu tình hình không xong thì anh hãy liên hệ với quản lý fans, nếu được thì kéo theo nhóm fans của anh Đại Kiếm. 】 Cô cúi đầu, khóe miệng bậm nhẹ lộ ra một nụ cười lạnh. Dư Dao Dao ở phim trường đắc ý là vô dụng, cái giới này không phải chỗ giành cho phụ nữ đã kết hôn tới chơi. Bây giờ, Khâu Đại Kiếm là tiểu sinh có số lượng fans nhiều nhất, fans vợ fans em gái rất nhiều. Biết vị trí đầu bị một người phụ nữ dựa lưng chồng đoạt mất, fans của Đại Kiếm có thể nhịn sao? Chỉ cần fans Đại Kiếm vọt vào, Dư Dao Dao còn đường sống? Còn có thể khen ngợi như nước? Mạnh Hân Nhiễm cắn răng, ngẩng đầu nhìn về màn hình phát sóng trực tiếp, ánh mắt lộ ra nhè nhẹ lửa giận. Fans của cô phần lớn đều là giới tính nam, con hồ ly tinh Dư Dao Dao này chắc chắn õng ẹo tạo dáng ở phòng phát sóng trực tiếp, mới mê hoặc được fans của cô, mới làm fans cô phản chiến đi sang ủng hộ cô ta! Cô càng nghĩ, móng tay càng bấu chặt, trong mắt đều bị ghen ghét nồng nặc chiếm cứ! Cô không đẹp như Dư Dao Dao, không quyến rũ như cô ta. nhưng... Cô mới là người tồn tại sau cùng! Bà chủ nhà giàu từ chỗ nào tới thì hãy trở về chỗ đó đi thôi! ********** Khí thế của các phòng phát sóng trực tiếp đều tiến triển hừng hực, tới giữa trưa, càng là nghênh đón giây phút có số người online nhiều nhất. Nhân viên đều bận rộn đưa cơm trưa cho tuyển thủ dự thi, phần cơm rất đơn giản, hai mặn một canh. Phòng phát sóng trực tiếp của Dư Dao Dao, cũng tại khoảnh khắc này có một đợt người dũng mãnh tràn vào, số người online lần đầu phá tan 5000 người. nhưng đợt người mới này, lại khá có tổ chức kỷ luật, rất nhiều ID có chung cụm từ... 【 mẹ của Đại Kiếm】 【 vợ của Đại Kiếm】 【hôm nay Kiếm Kiếm nhà em có bán buôn gì không 】 【 tôi là bạn gái của Kiếm Kiếm 】 ...... Vừa vào đã tràn đã phun tới tấp, mắng Dư Dao Dao máu chó đầy đầu! nhưng Dư Dao Dao lại không quan tâm, cô hạnh phúc ăn xong cơm trưa. Đùi gà to béo, mùi vị thơm ngào ngạt của hành phi, thịt gà trơn mềm lại co dãn, một chút cũng không ngấy. Thậm chí răng cô còn cắn được xương gà, răng rắc rắng rắc, rất thú vị so với trước kia một mồm nuốt trọng. Mà cá chua ngọt bỏ vào trong miệng, đầu lưỡi vừa chạm, cơ hồ hòa tan thịt cá, chua chua ngọt ngọt ăn chung với một muỗng cơm, tất cả cùng nhau trượt vào trong cổ họng... Cái loại cảm giác thỏa mãn hương vị đầy phong phú này làm cô không khỏi nheo hai mắt, biểu cảm vô cùng hưởng thụ. Món xào và món canh tuy không có thịt nhưng cũng rất thơm ngon, rau muống xào tỏi, cùng món canh bắp cải củ xu hào cho thêm đậu hủ... Đối với cô tới nói, cũng là thể nghiệm mới mẻ. Cô một muỗng một muỗng, nghiêm túc lại chuyên chú mà ăn. Mỗi một chút, đều thực nỗ lực mà nhai nuốt, híp mắt cảm nhận hương vị món ăn mới mẻ cùng gia vị phong phú. Thẳng đến khi một muỗng cuối cùng ăn vào trong miệng, cô duỗi đầu lưỡi liếm liếm khóe miệng, chưa đã thèm mà nhìn hộp cơm đã trống không kia, đôi mắt to ngập nước nhìn sang phần cơm của camera man. "À, anh gì ơi..." "Ừm... Canh, anh không dùng sao?" Camera man là đi chết theo thí sinh cho tới khi người đó rời chương trình, cho nên vẫn luôn ở phòng phát sóng trực tiếp, quay những cảnh ngoài lề màn ảnh, trở về đài còn muốn cắt nối biên tập làm thành một tập trong gameshow. Có điều, giờ khắc này, anh bị đối phương dúng ánh mắt ướt dầm dề nhìn chằm chằm, không biết cố gắng mà đỏ mặt. Khi camera man đẩy phần canh bản thân chưa từng chạm vào về phía cô thì lập tức, toàn bộ khu bình luận phát sóng trực tiếp đều trùng trùng điệp điệp kinh hô. 【 Hot! Bà chủ nhà giàu, phát sóng trực tiếp xin cơm! 】 【 Hot! Người đẹp không biết diễn, hóa thân thành ăn mày nhỏ đáng thương, dọa camera man tiểu ra quần! 】 Những từ ngữ màu đen vừa mới vọt vào tới, lập tức đều bị đẩy lên trên, tan thành mây khói. Thậm chí không ít em gái của Đại Kiếm và mẹ của Đại Kiếm đều tò mò hỏi đã xảy ra cái gì. Mà không bao lâu, khu bình luận phòng phát sóng trực tiếp đã ầm ầm lên. Chia làm hai phe, một phe là ' người đẹp nên ăn cái gì cũng đẹp, dù là ăn mày nhỏ đáng thương, ta nhìn vui mắt tặng một phiếu', còn có một phe là ' thề sống chết giữ gìn idol nhà mình, vị trí đứng đầu là của nam thần nhà ta, xin mời bác gái rời khỏi phát sóng trực tiếp! ' Số người online: 5134. Lượt bình chọn của Dư Dao Dao: 6703 phiếu. Nghê Dịch đứng bên ngoài nhìn tất cả, thấy cảnh khu bình luận phòng phát sóng trực tiếp ồn ào hỗn loạn, lại thấy cảnh phiếu bình chọn tăng lên từng giây, cơ hồ cho rằng hoa mắt nhìn lầm rồi. Cho đến khi tổng đạo diễn tập họp số lượng bình chọn của 88 thí sinh, trước mắt Dư Dao Dao xếp hạng năm. Có ba người đang dẫn đầu với số lượt bình chọn trên mười ngàn phiếu là Mạnh Hân Nhiễm, Khâu Đại Kiếm và Lưu Hinh Hinh. Tuy chênh lệch rất lớn nhưng đã ném vị trí thứ sáu hơn 500 đầu phiếu! Nghê Dịch mừng như điên, quả thực không thể tin được. Người vào xem phòng phát sóng trực tiếp của chị đại nhà mình quá trời luôn, đây là vừa mắng vừa dâng tặng phiếu cho chị nhà mình sao? Càng mắng càng tăng? Lần này anh em dân mạng thật sự là rất đáng yêu, còn năm tiếng nữa thôi, chị đại, chị nhất định phải chịu đựng cho tới giây cuối cùng nha! Anh nắm chặt tay, khẩn trương bồi hồi đứng ngồi không yên. ***** Ba giờ chiều. Biệt thự nhà họ Thẩm. Mới vừa bị bảo mẫu tiếp về nhà, bánh bao nhỏ Thẩm Duệ đã chạy thẳng về phòng của mình, ngay cả hai tay nhỏ cũng không có rửa sạch, mắt trông mong mà nhìn rắn nhồi bông to bự lẳng lặng nằm trên giường nhỏ của bé. Bé ở nhà trẻ nhớ mong cả ngày, bây giờ nhìn thấy rắn bự vẫn còn ở đó, gương mặt nhỏ trắng nõn mới lộ ra một nụ cười tươi đầy sáng lạn. Muốn duỗi tay sờ sờ, lại nhìn thấy đầu ngón tay nhỏ của mình có chút dơ, lập tức rút trở về. Biểu tình nghiêm túc mà chạy vào phòng tắm, nỗ lực dẫm lên trên ghế nhi đồng tắm rửa, nhấn dung dịch nước rửa tay. Như là làm một chuyện lớn, nghiêm túc rửa sạch từng ngón tay nhỏ, ngay cả móng tay cũng đều rửa sạch sẽ, không chút cẩu thả. Sau khi rửa xong, bé lại giơ tay nhỏ đặt trước mũi, nghiêm túc ngửi, cảm thấy thơm tho, mới vừa lòng gật gật đầu nhỏ. Miệng nhỏ nhếch lên, lập tức trở về mép giường, pằng một cái nhảy tới trên giường, nhào vào con rắn bông to bự, cẩn thận hôn hai cái, ôm vào trong ngực yêu thích không buông tay. Ôm thú bông vào lòng, không bao lâu lại nhóc con lại vui vẻ mà lăn đến thảm mềm trên nền gạch gỗ nhướng tay mở ra hộc bàn trà, lấy ipad ra. Gương mặt nhỏ chờ mong mở thanh tìm kiếm, tay nhỏ chỉ vài cái, mở ra phần giọng nói. "Dư Dao Dao." Bé chưa học đến chữ này, ghép vần cũng chưa có học được gì nhưng cũng may bé biết tên mẹ. Tuy Dư Dao Dao là diễn viên hạng mười tám nhưng vẫn thường xuyên lên hot search nên có rất nhiều thông tin trên mạng. Bánh bao nhỏ không cần tốn nhiều sức, đã lục soát ra một đống tin tức mới nhất trên internet về mẹ mình. Bé ôm ipad, đầu nhỏ gác ở trên mình con rắn bông to bự mềm mại, dùng ngón tay nhỏ vuốt vuốt. Có rất nhiều chữ bé không nhận biết nhưng bé hiểu nghĩa một vài chữ thường thấy. Ví dụ như đỏ, thời gian phát sóng trực tiếp, ví dụ như bây giờ mẹ đang thi đấu cần rất nhiều phiếu... Bánh bao nhỏ nhìn đến tin tức thứ nhất, đã tìm tới phòng phát sóng trực tiếp của Dư Dao Dao, thông minh nhấp vào. nhưng bé xem video chưa đến năm phút, gương mặt nhỏ vui vẻ trời trong nắng sáng biến thành nhiều mây, lại chuyển mưa nhỏ đến mưa to, rất to. Má Từ đang chuẩn bị cơm chiều thì nghe được tiếng khóc trẻ con phát ra khắp trong nhà, bảo mẫu hoảng sợ chạy lên lầu an ủi bé, bế bé xuống phòng khách: "Tiểu thiếu gia, bà chủ đang đi làm, không có đói bụng. Con ngoan ngoãn nha, chúng ta xem phim hoạt hình, chờ bà chủ trở về được không?!" Má Từ vội lau tay, vừa đi ra ngoài thì nhìn thấy nguyên gương mặt nhỏ đều là nước mắt, tay ôm thú bông, chân trần đạp lên trên mặt đất, bảo mẫu sốt ruột vây xoay quanh bánh bao nhỏ. "Mẹ... Ha ô hic... Mẹ..." Bé con ngày thường nói rất nhiều nhưng một khi khóc lên, số lượng từ ngữ sẽ giảm bớt. Bé biểu đạt không ra rốt cuộc bản thân tại sao lại khóc, chỉ là nức nở kêu muốn mẹ. Bảo mẫu mặt mũi trắng bệch: "Chị Từ, em chỉ đi ra ngoài lấy đồ vào, chưa kịp quay về thì đã nghe được tiếng tiểu thiếu gia khóc, vốn dĩ đang chơi vui vẻ mà..." Bé khóc đến khàn tiếng, cả cơ thể nhỏ đều run rẩy lên, bánh bao nhỏ làm quản gia kinh hoảng. Thẩm Nghị Sùng đang họp ở công ty, thực mau đã nhận được điện thoại từ nhà gọi tới. "Nhìn thấy mẹ trong video rồi khóc thành như vậy?" Anh nhéo giữa mày. "Tôi lập tức trở về." Thẩm Nghị Sùng chạy về nhà thì nhìn thấy bánh bao nhỏ ôm ipad và thú bông không buông tay, không còn chút sức lực cuộn tròn cơ thể nằm ở trên sô pha phòng khách. Bảo mẫu và má Từ đều đang nỗ lực dỗ bé. Trên bàn trà, gần sô pha đơn, đều chất đầy máy bay, xe lửa, xe tăng nhưng thằng bé lại không thèm liếc mắt nhìn. "Làm sao vậy?! Thẩm Duệ? Con lại nhớ mẹ?" Thẩm Nghị Sùng cởi áo khoác vest, cởi bỏ cà vạt, ngồi gần con trai. nhưng mà, bánh bao nhỏ đã ngừng khóc thút thít, một đôi mắt to đen đỏ bừng, gương mặt nhỏ căn bản không có chút vui vẻ khi nhìn thấy ba mình. Bé như là một con thú con bị thương, cảnh giác lại tức giận liếc nhìn Thẩm Nghị Sùng. Bậm chặt miệng nhỏ, ngay cả tiếng ba cũng không kêu gọi, Thẩm Nghị Sùng nhíu mày. "Không phải sáng nay mẹ con đã nói với con, năm giờ chiều mẹ mới tan ca về nhà sao? Mẹ phải làm đủ tám tiếng mới về đến nhà, con làm sao vậy?!" Anh hiểu biết rất rõ ràng hành trình của vợ mình. Bánh bao cúi đầu, lại là không hé răng. Thẩm Nghị Sùng nhìn đồng hồ trên tay: "Bây giờ sắp bốn giờ, còn có ba tiếng nữa. Con có thể xem hai tập phim hoạt hình hoặc là lên mạng học bài, cơm nước tắm rửa xong, mẹ sẽ về nhà thôi." Khóe miệng bánh bao nhỏ giật giật, nâng đầu nhỏ, trong mắt tràn ngập không vui. "Đừng cáu kỉnh." Thẩm Nghị Sùng nhíu mày: "Con đã năm tuổi, mẹ con không có khả năng vẫn luôn ở nhà với con. Sau này con học tiểu học, cũng không có khả năng ba giờ đã về nhà, con cần học cách thích ứng." Bánh bao nghe đến đây, từ trong lỗ mũi khẽ hừ một tiếng. "Thẩm Duệ!" Sắc mặt Thẩm Nghị Sùng trầm xuống: "Đây là thái độ của con với ba sao?" Bánh bao nhỏ ôm chặt rắn trắng bự vào trong lòng ngực, chu cái miệng nhỏ, nguyên gương mặt nhỏ của bánh bao phình lên. Bé thở phì phì nhét ipad vào trong tay ba mình. Thẩm Nghị Sùng cúi đầu nhìn thoáng qua thì nhìn thấy đề tài video trên Weibo. # cuộc sống sau khi kết hôn của Dư Dao Dao cực kỳ bi thảm # # bà chủ nhà giàu đáng thương đến mức không dám tưởng tượng # Tất cả đều là những đoạn video ngắn được người cắt nối biên tập, là những cảnh Dư Dao Dao trong phát sóng trực tiếp hôm nay. Thực mau đã truyền ra giọng nói yếu ớt, bất lực lại tuyệt vọng của Dư Dao Dao. [Mỗi tuần tôi chỉ có thể ăn một miếng thịt tươi,... Buổi tối đói đến ngủ không được...] [Huhu, tôi vĩnh viễn sẽ nhớ rõ, ba hương vị khoai tây chiên ngày hôm nay, đây là ngày hạnh phúc nhất trong nhiều năm qua của tôi... Anh trai, cảm ơn anh, cảm ơn món canh của anh... Nếu tiện thì cơm trưa ngày ngày mai, anh có thể chừa canh lại cho tôi được không? Có được không, có thể để tôi......] Toàn bộ video, đều là biểu tình tràn đầy đáng thương kèm theo khát vọng, nhìn không ra là đang ra vẻ giả vờ, cực kỳ giống người bị hành hạ trong nhiều năm, cơm cũng không được ăn no. Thậm chí, khi ăn món canh người khác không nhúc nhích tới, hai mắt càng sáng trưng lên, phần hạnh phúc đó vô cùng chân thật. Thẩm Nghị Sùng khóe miệng co giật một chút. Trong năm năm này, đúng thật là cô ấy rất hiếm khi chạm vào thức ăn mặn. nhưng đó là vì cô ấy muốn duy trì dáng người, học theo người ta giảm cân. Nhìn bộ dáng xin ăn của cô ấy trước màn hình... Quả thực làm anh tối sầm mặt mày! Bánh bao nhỏ chờ ba xem xong video này, mắt đen ướt dầm dề, trong lòng càng đau! Bé lại duỗi ra tay nhỏ vuốt vuốt chạm chạm vào màn hình ipad, mở ra phòng phát sóng trực tiếp của Dư Dao Dao. Dư Dao Dao vẻ mặt cực kỳ bi ai, bộ dáng đáng thương lập tức xuất hiện xuất hiện ở trên màn hình. Cô không có khóc, một giọt nước mắt cũng không có rơi xuống nhưng ánh mắt của cô vào giờ phút này lại vô cùng đáng thương, làm con tim của ai nhìn thấy cảnh này đều có thể vỡ vụn. "Phát sóng trực tiếp chỉ còn lại một tiếng cuối cùng, tôi lập tức phải về nhà rồi. Đêm nay lại là một đêm lạnh băng ăn không no bụng. nhưng..." Cô tạm dừng, ánh mắt hiện lên một chút cảm kích, thẹn thùng mỉm cười: "Cảm ơn mọi người, hôm nay đến đây nói chuyện với tôi, còn cho phép tôi ăn no căng, đêm nay tôi sẽ không bị đói đến trong mơ. Những ngày sau này, tôi sẽ vẫn luôn nhớ kỹ chầu cơm này, cùng ba bịch khoai tây chiên ngon giòn kia." Bánh bao nhỏ đỏ mắt ngay tại chỗ, rớt xuống hai viên hạt đậu to. Bé còn quá nhỏ, cho nên không nhớ rõ nhiều chuyện trong quá khứ, tất cả đều mơ hồ. nhưng bây giờ bé đã nhớ lại rồi, hình như đúng thật là trước kia mẹ chưa từng ngồi ăn chung bàn với ba và bé. Ngay cả lúc bé và ba ăn thịt cá, mẹ cũng chỉ ngồi ở phòng khách uống một ly nước trái cây, hoặc là chỉ ăn một ít rau xanh cùng trái cây. Bánh bao nhỏ cúi đầu, nước mắt như mưa rơi vào trên màn hình ipad. Trước kia bé cảm thấy mẹ không thích bé, không chịu ôm hôn bé, còn không thích chơi chung với bé. Có đôi khi, dưới đáy lòng bé có hơi tức giận. nhưng... Trước nay bé cũng chưa từng nghĩ tới, ngay cả cơm mẹ cũng đều ăn không đủ no, mỗi ngày ôm cái bụng đói đi vào giấc ngủ. Bé biết cảm giác đói bụng ra sao, bụng nhỏ rất khó chịu còn đau đau. Lúc đó bé căn bản không còn sức lực chơi đùa, cũng hoàn toàn không muốn chơi chung hay nói chuyện với mấy bạn học chung nhà trẻ, chỉ muốn nhanh ăn cơm hoặc là ăn chút gì đó. Mẹ thật là thảm... Bé trách oan mẹ rồi! Ba quá không hiểu chuyện, vậy mà không biết mẹ thảm như vậy, suốt ngày chìa mặt thối với mẹ, mẹ không đánh ba đã may lắm rồi! Sao ba vô tích sự quá vậy!!! "Ba, tại sao ba lại không cho mẹ ăn no?" Bánh bao nhỏ Thẩm Duệ hít hít cái mũi, đôi mắt đỏ rực, thực trịnh trọng hỏi: "Ba, con không ngờ ba lại ngược đãi mẹ như vậy, không cho mẹ ăn cơm. Cho dù mẹ có làm sai chuyện gì đi nữa thì ba cũng không thể trừng phạt mẹ con như vậy." Bánh bao nhỏ trừng mắt nhìn ba, biểu tình trên gương mặt nhỏ rất hung dữ, kinh bỉ: "Ba quá xấu rồi, còn hư hơn cả mẹ kế của cô bé lọ lem." Huyệt Thái Dương của Thẩm Nghị Sùng đau từng cơn. Anh lấy ipad của bánh bao nhỏ lại nhìn kỹ thì nhìn thấy được tiêu đề《Đề tài biểu diễn: Một người đáng thương 》. Sắc mặt đen thối của anh lúc này mới có chút hòa hoãn: "Thẩm Duệ, con chưa rành chữ, không phát hiện tiêu đề viết cái gì sao, đây là đề tài biểu diễn hôm nay mẹ con phải thi. Mẹ con đang làm bộ bản thân là một người đói bụng, ăn không no, hiểu rõ chưa?" Bánh bao nhỏ hai tay ôm ngực, chu chu miệng: "Ba, tuy con chưa biết hết chữ nhưng con hiểu đạo lý nha. Ngày nào con cũng nghe ba và chú Nghê nói kỹ xảo diễn xuất của mẹ còn thua cả con chó nhà kế bên, trên mạng cũng đều nói mẹ không có kỹ xảo diễn xuất, con đều biết hết nha." Vẻ mặt của bé hiện rõ không tín nhiệm, ba chỉ biết lừa gạt con nít: "Vậy mà bây giờ ba lại nói, mẹ là đang diễn kịch." Bánh bao nhỏ quyết đoán lắc đầu: "Mẹ diễn giống như vậy, đã nói lên đây chính là sự thật." Thẩm Nghị Sùng khóe miệng run rẩy: "Con vẫn luôn ở nhà, còn không rõ ràng tình huống của mẹ con sao? Là mẹ con không muốn ăn." Bánh bao nhỏ lập tức trừng to mắt, nhéo chặt rắn bông bự ở trong tay: "Ba, rốt cuộc ba cũng thừa nhận!" Thẩm Nghị Sùng vô cùng đau đầu: "Ba thừa nhận cái gì?" "Ba, trước kia con cũng không thích ăn cơm, lúc con còn bị đau bụng, hoặc là cảm sốt, ho khan cũng không thích ăn cơm." Bánh bao nhỏ hai tay chống eo. "Khi đó ba nói với con như thế nào, lại làm cái gì?" Thẩm Nghị Sùng nhướng mày, trong lòng có loại dự cảm không ổn. Quả nhiênm ngay sau đó anh nhìn thấy mặt nhỏ của con trai mình hiện lên biểu tình 'ba thật là ngốc'. "Ba phải đút mẹ ăn!" Thẩm Nghị Sùng bị chọc tức đến cười ra tiếng: "Thẩm Duệ!" "Ba!"Bánh bao nhỏ tức giận chu chu miệng. "Mẹ là con gái đó nha, giáo viên nói đàn ông con trai phải quan tâm chăm sóc con gái, không thể ức hiếp phái nữ, còn phải bảo vệ phái nữ. Mẹ không ăn cơm, sẽ đói, bụng sẽ không thoải mái, buổi tối đói đến không ngủ được, mẹ sẽ khóc..." "Ba phải đối xử với mẹ giống như lúc con còn nhỏ á, ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng với mẹ, phải để mẹ hiểu không ăn cơm sẽ sinh bệnh. Sau đó dỗ dành mẹ ăn cơm, ăn xong rồi sẽ khen thưởng, tặng cho mẹ một nụ hôn máy mắn nữa đó nha." "Nếu mẹ vẫn không muốn ăn, hay là cơ thể không thoải mái, ba nên ôm mẹ vào lòng, đút mẹ ăn từng muỗng một!" Thẩm Nghị Sùng:... "Ba, thái độ không nhận sai của ba làm con không thích." Bánh bao nhỏ buồn bực cúi đầu nhìn rắn bông bự, đôi mắt tối sầm lại: "Cho dù mẹ có làm sai, hoặc là nhất thời cáu kỉnh nhưng mẹ là con gái, ba thân là đàn ông con trai, phải là bảo vệ mẹ, nâng niu mẹ, không để mẹ khổ sở." Bé nói đến đây, tức giận giật ipad về: "Sao ba lại có thể nhốt mẹ trong phòng, buổi tối mẹ đói đến ngủ không được còn không cho mẹ ra khỏi phòng ăn cơm là sao? Ba, sao ba lại đối xử tàn nhẫn với mẹ như vậy?" Thẩm Nghị Sùng hít sâu cố gắng giữ bình tĩnh: "Chờ mẹ con trở về, để mẹ con nói cho con hiểu, rốt cuộc sao lại như thế!!!" Bánh bao Thẩm Duệ lập tức tức giận đến dậm chân. Ba quá ngây thơ! Lại muốn ghen với cục cưng, còn không hiểu quan tâm đến mẹ, bây giờ còn không thừa nhận sai lầm. Nhìn bóng dáng ba rời đi, bánh bao nhỏ Thẩm Duệ bất đắc dĩ lắc lắc đầu. Rốt cuộc khi nào ba mới có thể hiểu chuyện đây? Thật là gấp chết cục cưng mà!!! "Ba!" Bánh bao nhỏ nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định tự tay dạy ba, có điều ba quá yêu mặt mũi, không chịu thừa nhận sai lầm của bản thân. Bé tự hỏi một hồi, nghĩ tới một cách hay: "Nếu lần này mẹ đạt được vị trí đứng đầu, về sau ba không được để mẹ đói bụng, vẫn luôn làm mẹ ăn no căng, được không?" Chỉ số thông minh của Thẩm Duệ bánh bao rất cao. Trước kia ba dạy bé, cũng là thường xuyên dùng điều kiện trao đổi. "Ba đã nói, nỗ lực sẽ được đến khen thưởng." Thẩm Nghị Sùng nhéo giữa mày: "... Ba không có bỏ đói mẹ con." "Ba đồng ý thì con mới yên lòng." Bánh bao nhỏ cố chấp dẫm chân không lên trên sàn nhà, đi đến chân ba mình, kéo ống quần. Ánh mắt lóe sáng nhìn anh, tất cả đều là tràn đầy quật cường cùng bảo vệ quyền lợi của mẹ mình. Thẩm Nghị Sùng cúi đầu, thấy con trai lần đầu tiên dùng ánh mắt kiên nghị như vậy nhìn anh, không khỏi giật mình ngạc nhiên. "Ba... Có thể đồng ý với con... nhưng ba xin đính chính lại, ba chưa bao giờ bỏ đói..." "Yahoo, đã nói rồi thì không cho phép nghỉ ngang nha! Nếu mẹ đạt được vị trí đứng đầu, ba phải cho mẹ ăn no bụng đó!" Bánh bao nhỏ Thẩm Duệ nghiêm túc ngẩng đầu nhìn ba mình, vươn một ngón tay nhỏ ra: "Ngoéo tay, nói dối chính là chó con." Thẩm Nghị Sùng khóe miệng giật giật, ngồi xổm xuống sờ soạng đầu xù xù của con trai. Đầy mặt bất đắc dĩ nhưng vẫn là duỗi tay câu lấy ngón tay nhỏ của bé. "Ừ! Tuy nhiên, ba vẫn muốn nói với con rằng ba chưa từng ngược đãi mẹ con bao giờ." Bánh bao nhỏ gật đầu: "Nhìn biểu hiện của ba rồi nói sau." Thẩm Nghị Sùng: "..." Đợi đến khi phát sóng trực tiếp kết thúc, tất cả tuyển thủ rời khỏi phòng cũng đều biết được thứ tự xếp hạng của bản thân. Mọi người đều bị kinh hãi bởi con ngựa đen tên là Dư Dao Dao. Sắc mặt Mạnh Hân Nhiễm cực kỳ khó coi nhưng vẫn giả bộ ngây thơ, chỉ là cùng mọi người chào hỏi, mượn cớ cơ thể không khoẻ vội vàng rời khỏi chung vời quản lý. Chỉ là vừa lên xe chuyên dụng, cô ta nổi giận trực tiếp đập bình giữ nhiệt trong tay. "Con khốn già đó đứng thứ năm!? Bây giờ có hơn 7000 phiếu, cũng nằm trong mười vị trí đầu bảng?! Đều thuộc cấp A giống em?" Sắc mặt quản lý thay đổi: "Tiểu Nhiễm, anh vào phòng phát sóng trực tiếp của cô ta, thấy cô ta diễn vai người phụ nữ đáng thương rất tốt, không có điểm nào chê trách." "Không được! Con đó nhất định phải out!" Móng tay Mạnh Hân Nhiễm nhéo ghế dựa, tức giận. Địa vị ở đoàn phim của cô đã không bằng Dư Dao Dao, bây giờ không đạp nó xuống, đợi đến lúc phim truyền hình công chiếu, cô sẽ bị khán giả nói không đẹp bằng Dư Dao Dao, ngay cả kỹ xảo diễn xuất cũng không bằng nhưng nếu Dư Dao Dao bị out khỏi 《 sân khấu 》, vậy có thể nói phim truyền hình là do cô ta may mắn, chỉ là biểu đúng theo bản sắc mà thôi! Quản lý lại là khó xử: "Trận đầu không thể làm vậy, hơn nữa số phiếu của cô ta lại có khoảng cách rất lớn so với những người còn lại. Mới vòng ngoài thôi mà đã có sáu mươi tám thí sinh bị out, không một ai trong họ vượt qua 1300 phiếu." Mạnh Hân Nhiễm cắn răng. "Trận thứ hai sẽ diễn chính thức trên sân khấu, khi đó nghĩ cách sau." Quản lý đau đầu khuyên: "Mặc kệ nói như thế nào, em đã đạt được vị trí đứng đầu, lại đạt tới vị trí chúng ta mong muốn, không ảnh hưởng kế hoạch kế tiếp là được." Mạnh Hân Nhiễm nhắm mắt lại, hít sâu một hơi. "Dạ, em đã hiểu." Mà bên kia, Dư Dao Dao nằm liệt trên xe chuyên dụng, Nghê Dịch kích động nắm lấy tay cô lắc tới lắc lui: "Chị đại, chị quá lợi hại, hơn 7000 phiếu nha!" Dư Dao Dao nằm bẹp ở trên ghế, nói nhẹ như mây: "Hahaha, nằm trong dự đoán. Chị cậu đẹp như vậy, chưa chắc trên trời đã có đâu, hahaha." Nghê Dịch lập tức nổ banh xác. Bài học 1: Vĩnh viễn đừng bao giờ ca ngợi một con người tự luyến tới cực điểm. Giây tiếp theo, di động của anh vang lên: "A lô, tôi là Nghê Dịch. Anh là... Hả?!" Anh nghe xong nửa phút, mắt đậu xanh càng ngày càng sáng: "Vâng, ừ, được, chúng tôi sẽ suy nghĩ một chút, lập tức trả lời cho anh sau!" Chờ treo điện thoại, anh hú một tiếng nhảy dựng lên, đầu đụng phải trần xe, hét thảm một tiếng, đều không thể ức chế tâm trạng mừng như điên cùng kinh hỉ! "Chị đại, chị đại... Giàu rồi! Lần này thật sự giàu to rồi! Nhà tài trợ sau khi nhìn thấy video ngắn của chị, muốn mời chị làm đại sứ gương mặt cho thương hiệu khoai tây chiên, ký một năm lận đó! Bây giờ họ chuẩn bị đăng video ngắn ăn khoai tây chiên của chị lên trang official weibo chính thức của công ty nữa kìa!" Dư Dao Dao chớp chớp mắt, môi đỏ bắt đầu nở một nụ ý vừa ý, giơ tay vuốt cằm: "Hừ, tính họ tinh mắt, cho phép." "Đúng rồi, làm đại ngôn có tặng phẩm đính kèm hay không? Ra khẩu vị mới có đưa cho chị nếm thử không?" Nghê Dịch:... Trên đường về nhà. Nhãn hiệu《Nhạc Sĩ Trung Quốc V》, đăng video ngắn ăn khoai tây chiên của Dư Dao Dao lên trang web chính thức của công ty. Nhờ vậy mà đầu phiếu của cô liên tiếp up↑ up↑. Trong vòng một tiếng, số lần share hơn mười ngàn lượt, bình luận số vượt quá con số năm ngàn. Số phiều mới nhất của Dư Dao Dao: 14.673. Phản siêu Mạnh Hân Nhiễm hơn một ngàn phiếu, xông lên vị trí thứ nhất! ==== # hương vị khoai tây chiên của Nhạc Sĩ ngon đến độ làm bạn rớt nước mắt# Rất nhiều người không rõ chân tướng đều bị tiêu đề hot search này hấp dẫn, nhấp vào xem, thực mau đã bị kỹ xảo diễn xuất của Dư Dao Dao thuyết phục, làm cảm động lòng. 【 ha ha ha, đây là vở hài kịch gì vậy? Ăn có miếng khoai tây chiên thôi mà, cần gì làm ra biểu tình như đi ăn một phần bò bít tết 300 đồng trong nhà hàng vậy?! 】 【 nhìn đến cái video này, tôi yên lặng buông xuống bịch khoai tây chiên trong tay. Thực xin lỗi, tôi phải nên tắm rửa, thay quần áo sạch hai tay thấp hương, sau đó mới hưởng thụ hương vị hiếm có trên đời này! 】 【 từ hôm nay trở đi, có phải trừ bỏ cherry ra, cuộc sống của tôi lại có thêm khoai tây chiên? Mẹ nó, rốt cuộc tôi bị ma ám hay sao mà trượt tay đặt hết tất cả các vị, tối nay sẽ được đặt trước cửa nhà! 】 【 chị gái này có hơi đẹp quá sá à nhà! Biểu tình đau thương làm tôi nhìn mà tim tan nát, có ai tổ chức lập quỷ hội mua hay khoai chiên gửi cho chị gái xinh đẹp không? Có thì cho góp vốn với! 】 【 cầu tên họ của chị đẹp! 】 Số bình luận ngày càng tăng cao. Dư Dao Dao nhờ vậy nước lên thì phiếu cũng lên. Rất nhiều người đều sinh ra tò mò với chị đẹp trong video, mò tìm thì thấy đường link《 sân khấu tinh quang 》, nhấp vào bình chọn tặng phiếu cho cô. Mạnh Hân Nhiễm biết bản thân đang nắm giữ vị trí thứ nhất đang thả lỏng thì phát hiện cô bị phản siêu, tức giận đập nát màn hình di động. "Con già đó leo lên tài trợ, vô sỉ! Con đàn bà này thật là vô sỉ!" Quản lý cũng không ngờ tình hình lại quay ngược nhanh như vậy nhưng anh cũng không thể không cảm khái, Dư Dao Dao là một nữ nghệ sĩ thông minh. Cô ấy thật sự rất thông minh! Ngay từ đầu, họ dẫn lối fans mang tiết tấu, đến phòng phát sóng trực tiếp của cô phun đen nhưng lại có không ít fans đều bị cô mê đến bình chọn phiếu cho cô. Lúc anh nhìn cô ăn khoai tây chiên, cũng chỉ là cảm thấy cô diễn có hương vị lại bình dân, ăn khoai tây chiên thôi mà cũng khiến nhiều người thèm chảy nước miếng nhưng không ngờ cô lại thông minh biết lợi dụng cơ hội này, chưa hết ngày đầu tiên đã được nhà tài trợ nhìn trúng. Xác thật, video ngắn của cô có uy lực rất lớn so với bất kỳ quảng cáo nào! Dung mạo xinh đẹp đủ bắt mắt, lời thoại đủ động lòng người, biểu tình đủ đáng thương, chỉ ăn có ba bốn bịch khoai tây chiên, đã kỳ ba trở thành quảng cáo có lợi nhất cho công ty, mà công ty còn không mất phí quay. Một người đẹp như thế, còn sẽ vì ăn được một bịch khoai tây chiên mà cảm động đến khóc... Đây quả thực chính là đang chụp mông ngựa ' Nhạc Sĩ ' mà! Lời nói tự nhiên phát ra từ tận trong lòng sẽ có tính quảng bá rộng hơn so với những quảng cáo bây giờ trên mạng. Tập đoàn Nhạc Sĩ sẽ đăng lên trang web chính thức cũng là bình thường. Nói không chừng họ còn ra tiền mua hot search, đẩy video này của Dư Dao Dao leo lên top 1 trên bảng Weibo lẫn Douyin. Đối họ tới nói, đây chính là một cái quảng cáo vô cùng thành công. Quản lý càng nghĩ, sắc mặt cũng không được đẹp lắm nhưng lại là tâm phục khẩu phục. "Chẳng phải trước khi vào phòng đạo diễn từng nói, các thí sinh có thể lợi dụng bất kỳ tài nguyên nào trong phòng sao. Có không ít người đều nghĩ đến phải nịnh nọt nhà tài trợ, tranh thủ sau khi phát sóng đến cắt nối biên tập thêm nhiều màn ảnh và chỉ có cô ấy là kết hợp hoàn mỹ giữa đề tài biểu diễn và sản phẩm tài trợ với nhau. Không những không đột ngột, còn rất tự nhiên, thậm chí đạt tới cân bằng giữa sự buồn cười và sự cảm động, chọc trúng vào tâm tư rất nhiều người." Quản lý bất đắc dĩ mà lắc đầu, không có cách nào phản siêu, không đủ tiền mua phiếu: "Tiểu Nhiễm, đây mới là đấu vòng loại, tạm thời không có việc gì, chúng ta lại nỗ lực sẽ vượt qua thôi." Mạnh Hân Nhiễm cắn môi: "Anh Hàn, không phải anh có tài khoản quản lý fans sao? Anh đi vào trong diễn đàn nói một tiếng, Dư Dao Dao... Là đi lối tắt, chiến thắng căn bản không sáng rọi, là ôm đùi!" Quản lý giật mình ngạc nhiên, thở dài một hơi, vẫn là làm theo. nhưng khoảnh khắc khi anh đăng nhập vào diễn đàn, nhìn thấy lịch sử trò chuyện bên trong, tay cũng không khỏi run lên. 【 nặc danh 1: Tôi vẫn luôn thích Nhiễm Nhiễm, bị nét ngây thơ đáng yêu của cô ấy hấp dẫn nhưng nói thật, tôi cảm thấy Dư Dao Dao cũng rất ok, người gì vừa xinh lại chân thật đáng yêu. Hôm nay biểu diễn không kém hơn Nhiễm Nhiễm là bao. Tôi mua ba phiếu, hai phiếu bầu cho Nhiễm Nhiễm, một phiếu tặng cho Dư Dao Dao, không cảm thấy có vấn đề gì. 】 【 nặc danh 2: Từ hôm nay trở đi, Nhiễm Nhiễm là em gái của tôi, Dao Dao chính là chị đẹp tiên nữ của lòng tôi! 】 【 nặc danh 3: Nhiễm Nhiễm đáng yêu làm người muốn bảo vệ, Dư Dao Dao làm người đau lòng, tim cũng nhói đau. 】 【 nặc danh 4: Đồng ý lầu trên, làm một người đàn ông, biểu hiện hôm nay của Dư Dao Dao khơi dậy ý muốn bảo vệ của tôi. Nhiễm Nhiễm... Hôm nay diễn vai bà ngoại, nói thật, không thích hợp với em ấy chút nào. 】 【 quản lý viên đã cấm các tài khoản nặc danh nói chuyện phiếm trên diễn đàn. 】 【 quản lý: Đừng để tài khoản nặc danh mang tiết tấu! Một người không có khả năng có cùng lúc hai loại tín ngưỡng, nếu đã làm fan của người khác thì đừng ở chỗ này nói mạnh miệng! 】 【 quản lý: Tôi hy vọng tất cả mọi người đều thanh tỉnh! Nhiễm Nhiễm là duy nhất, mọi người góp tiền mua phiếu, hôm nay tất cả đều nâng cao tinh thần, nhất định phải cướp vị trí thứ nhất vị trí về cho Nhiễm Nhiễm! 】 Quản lý gắt gao nhíu mày. Không ngờ fan lại bắt đầu nghiêng về phía Dư Dao Dao. Anh nhanh chóng tắt màn hình di động đưa lưng về phía Mạnh Hân Nhiễm đang trong cơn tức giận, sợ cô nhìn thấy lại phát điên tiếp. Làm nghệ sĩ mà fans dần xói mòn, có rất nhiều người dính vào trường hợp đó. Một là bởi vì phẩm hạnh không hợp, lời nói sai lầm, phát ngôn bừa bãi. Thứ hai là...... Sức hấp dẫn không đủ, hoặc là nói khi có nghệ sĩ càng bắt mắt, càng tỏa sáng xuất hiện, sẽ dần bị thay thế vị trí. Tình huống bây giờ của Nhiễm Nghiễm hiển nhiên thuộc về vế sau. Quản lý nắm chặt di động, sầu lo nhăn mi. Giờ phút này, nơi cư trú mà chương trình sắp xếp cho thí sinh. Một cô gái dáng vẻ vội vàng đeo khẩu trang gấp đến mức đâm thẳng vào căn phòng treo số hai. "Anh Đại Kiếm, chúng ta rơi xuống vị thứ ba, làm sao bây giờ? Thứ năm là một con ngựa đen..." Cô nói đến một nửa thì ngừng lại. Chỉ thấy trong phòng, một hình nam sinh đẹp trai nằm thành chữ X, tay cầm di động, phát ra tiếng cười lớn. "Không ngờ, khoai tây chiên này lại ăn ngon như vậy?! Ha ha ha, không được, không được rồi, Tiểu Mỹ, em giúp anh mua mấy bịch khoai tây chiên Nhạc Sĩ cùng lon Coca, hôm nay anh phải nếm thử hương vị dưa chuột này!" Cô gái: "... Anh Đại Kiếm?" Người con trai còn ôm bụng ở trên giường cười đến run rẩy: "Mau mau đi mua, thứ ba thì thứ ba! Hương vị của ngọn gió mát, đậu má, chị gái xinh đẹp này muốn chọc anh cười chết mà! Anh thua tâm phục khẩu phục!" Một đêm này chú định không bình tĩnh... Dư Dao Dao, người khiến cho rất nhiều người không bình tĩnh lại vui vui vẻ vẻ về đến nhà. Phía Nhạc Sĩ gửi hợp đồng đến, phí đại ngôn năm thứ nhất là một triệu. Xóa đi chia cho công ty và thuế, đại khái cô còn dư hơn ba trăm ngàn. Đối phương còn hứa hẹn, mỗi loại khoai tây chiên sẽ tặng cho cô một thùng! Cô biết mà, cô tuyệt đối là con rắn giỏi nhất trong dòng họ nhà rắn! Dư Dao Dao vui vẻ đứng tại chỗ xoay hai vòng nhưng đúng lúc này, cửa lớn lại đột nhiên mở ra, cô nhất thời không đứng vững, trực tiếp di chuyển nhào vào lồng ngực cứng rắn của người mở cửa kia. Dư Dao Dao giật mình ngạc nhiên nhưng thực mau đã ngửi được hương vị quen thuộc. Hừ, chỗ dựa to chà bá, ông chồng yêu dấu của rắn đây mà ~ Cô lập tức nhắm mắt lại như không có xương cốt dựa dính trên người chông yêu. Cô tùy tiện nhớ lại, là có thể nhớ đến ít nhất có hơn mười bộ phim truyền hình, nữ chính bất lực ngã vào trong lòng ngực nam chính. Các loại tư thế đều có nhưng chắc chắn không có nữ chính là đẹp như cô! Làm một con rắn có trí tuệ, quá hiểu rõ mềm mại không xương muốn diễn như thế nào cho đúng. Tuy rằng bây giờ cơ thể này không phải thân rắn nhưng mấy ngày gần đây vẫn luôn nằm liệt, chính là đang cảm nhận từng cơ bắp một trong cơ thể này, để càng nắm giữ tốt tính chất. "Chồng ơi ~~~" Cô dựa theo lời thoại của nữ chính trong phim, lúc làm nũng phải chảy ra nước. Cô thấy anh không nhúc nhích, bắt đầu ra chiêu: "Mệt mỏi quá đi à... Đầu đau, eo cũng mỏi... Cơ thể giống như không sức lực..." Thẩm Nghị Sùng phần lưng cứng đờ, duy trì động tác mở cửa. Người phụ nữ trong ngực anh như là bạch tuộc, vừa mở cửa đã nhào vào trong ngực, thẳng tắp kề sát vào người anh, không chỉ vậy, cơ thể cô như không xương như là có gì đó hút chặt lấy cơ thể anh, làm anh không thể ném cô ấy ra. Ngực anh bị cô cọ xát phựt lên lửa nóng, nơi nào đó ẩn ẩn ngẩng đầu. Anh rũ mắt, ánh mắt quét về phía lông mi dày cong đang run rẩy trên gương mặt nhỏ tinh xảo của cô, gương mặt lớn bằng bàn tay, vẫn không thay đổi gì nhưng giờ phút này lại thêm nhiều phần yếu ớt mỏng manh, làm ngực anh có chút khó chịu. Nghê Dịch kéo theo vali đứng phía sau, xấu hổ đứng đó tiến thoái lưỡng nan, nhìn hai vợ chồng ôm nhau đầy thân mật. Quả nhiên tin tức trên mạng không thể tin. Cái ôm này, thoạt nhìn còn cuồng nhiệt hơn tình yêu đầu, càng dán càng chặt, tràn ngập ái muội. "Mẹ!" Một giọng trẻ con có chút lo âu đánh gãy suy nghĩ của ba người trưởng thành. Dư Dao Dao theo giọng nhìn lại thì nhìn thấy bánh bao nhỏ trắng trẻo mềm mại, đã mặc vào áo ngủ liền quần hình dáng khủng long màu vàng nhạt, tay ôm rắn bông to trắng, đáng yêu muốn chết đang đứng trên mặt đất, vẻ mặt lo lắng bước từng bước chân nhỏ, vươn tay nhỏ mũm mĩm, muốn ôm cô. "Mẹ, mẹ không sao chứ?" Bánh bao nhỏ lo lắng hỏi. Nửa tiếng trước, bé đã ở trước cửa chờ mẹ trở về. Vừa nghe được âm thanh có người ấn chuông cửa, bé muốn nhón chân mở cửa nhưng lại bị ba nhanh chân giành trước, tức thành cá nóc. Bé vừa muốn chạy ra đón mẹ, vừa nhấc đầu thì nhìn thấy mẹ suy yếu ngã vào người ba. Bánh bao nhỏ lập tức hoảng sợ, thẳng đến nghe thấy mẹ mở miệng nói chuyện, bé mới hơi chút yên tâm. Chỉ là bộ dáng suy yếu của mẹ vẫn là làm bánh bao nhỏ có chút tự trách. Đáng lý ra phải làm ba trực tiếp đi đón mẹ, giống như mỗi ngày đón bé từ nhà trẻ trở về nhà vậy. Hơn nữa, bé nhớ rõ lần đầu tiên đi nhà giữ trẻ, bé cũng rất bất an. Bây giờ mẹ vừa mới bắt đầu đi làm, chắc chắn cũng cảm thấy sợ hãi, hơn nữa rất mệt đi? Bánh bao nhỏ nghĩ đến đây, gấp đến độ muốn sờ sờ tay mẹ an ủi. Lạnh lạnh. Tay của mẹ còn lạnh hơn cả mình! "Ba, mẹ mệt đến không có sức lực đi đường, ba để mẹ ở bên ngoài đông lạnh bệnh thì sao, ba nhanh nhanh ôm mẹ vào nhà, sưởi ấm cho mẹ, nhanh." Bánh bao nhỏ Thẩm Duệ gấp đến mức chạt xoay quanh, lập tức túm ông quần tây của ba kéo kéo. Khóe miệng Thẩm Nghị Sùng run rẩy, cảm giác quần sắp bị con trai kéo tuột xuống tới nơi. Thật đúng là sói mắt trắng con, anh nuôi suốt năm năm không bằng một cái ôm của mẹ! Hết chương 19
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]