🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ban đầu mình định từ chối nhưng vì thấy ánh mắt hiền từ của bác cùng với bà Lâm nên mình đã đồng ý.



Nhà của bác rất giàu nhưng lại chỉ có một đứa con trai nhưng ông bà lại rất yêu thương con gái.



Do thân phận của mình hơi đặt biệt nên mình chỉ nhận ông bà làm ba mẹ còn cái thân phận tiểu thư gì đó thì mình xin ông bà giấu kín không có công bố cho ai ngoài những người trong nhà biết.



Phải nói nhà của ông bà Lâm rất giàu nên ông bà đã mướn hẳn rất nhiều gia sư cho mình và cả làm cho mình một cái tên mới, một thân phận mới và thậm chí ông bà còn dùng tiền của mình để giúp cô được đi học.



Suốt quãng thời gian đi học mình vẫn luôn giấu kỉ thân phận của mình. Cho đến năm 17 tuổi thì mình dọn ra ở riêng và tự kiếm tiền nuôi bản thân và vào lúc này thì mình gặp được cậu và Duy Khánh đấy.



Mình quyết định rời khỏi Lâm gia vì không muốn phải sống bám vào Lâm gia nữa vì đơn giản là mình đã nợ Lâm gia quá nhiều và bây giờ mình không muốn nợ họ thêm nữa"



Nghe câu chuyện của Lâm Mạn Mạn xong mà Diệp Viên Hi đau lòng đến khóc:



''Trời ơi bạn của tôi sau lại khổ như vậy"



Được một lúc thì Lâm Mạn Mạn nói:



"Àk cái vòng tay này chính là một vũ khí đấy, mình hi vọng sau này có thể giúp được cho cậu trong lúc nguy hiểm"



Nhìn cái vòng đơn sơ mọc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-song-chung-voi-mot-hon-ma/2795139/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Sống Chung Với Một Hồn Ma
Chương 22: Vũ khí phòng thân
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.