Khi nhìn thấy gương mặt yếu đuối khi nãy của cô anh lại cảm thấy đau lòng, đúng là kỳ lạ thật.
Có khi nào trước khi bị mất trí nhớ anh có quen cô, anh nhớ rằng khi ngày đầu tiên gặp mặt cô đã kích động chạy đến ôm anh và gọi tên một người đàn ông tên Hàn Chiêu Dạ.
Liệu anh và người đàn ông này có quan hệ gì không? Lúc đầu anh cũng không suy nghĩ đến những vấn đề này nhưng qua một thời gian ngắn tiếp xúc với cô thì anh lại có cảm giác quen thuộc.
Điều này làm cho anh suy nghĩ đến đoạn kí ức bị mất trước kia của mình. Nhìn người phụ nữ nằm trên giường mà tâm tình của anh ngày càng trở nên phức tạp.
Sáng hôm sau,
Một lần nữa Diệp Viên Hy lại tĩnh dậy, lần này thì đầu cô ít đau và tỉnh táo hơn tối hôm qua.
"Cô tĩnh rồi à"
Khi này anh từ ngoài bước vào, trên tay còn có một ít cháu và thuốc:
"Ừm, là anh đã đưa tôi vào đây"
"Bác sĩ nói tình trạng bệnh của cô ngày càng có chuyển biến xấu và cần được điều trị sớm nhất có thể"
"Anh biết hết rồi à"
"Ừ"
"Anh có thể giữ bí mật về chuyện này giúp tôi có được không"
''Người nhà của cô không biết chuyện cô bị bệnh"
"Là tôi giấu mọi người"
"Vì sao chứ"
"Anh hai của tôi hiện còn đang hôn mê nằm trong bệnh viện, nếu ba mẹ lại nghe thêm tin tôi bị bệnh và không sống được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-song-chung-voi-mot-hon-ma/2794851/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.