Suy nghĩ một hồi thì anh thiếp đi, trong mơ anh thấy mình bay lơ lững trên không trung rồi cứ đi theo một gái. Trong đêm khuya, anh ôm cô gái rồi hai người cùng bay lên bầu trời đầy mưa.
Đến đây thì anh giật mình thức dậy nhưng cái cảm giác trong giất mơ này quá đổi chân thật. Mở điện thoại lên xem giờ thì anh thấy có một gợi ý kết bạn, bấm vào thì tài khoảng tên Diệp Viên Hy hiện lên.
Ảnh đại diện là một cô gái trẻ trong một cái váy dài, gương mặt tỏ ra nghiêm nghị, lạnh lùng, nếu để ý kỹ thì có thể trong đôi mắt của cô ấy mang một nét buồn khiến cho người ta có cảm giác được cả người cô gái ấy toát ra một thần thái cao cao tại thượng nhưng còn về cảm nhận thì nó lại ra một cảm xúc khác.
Chính anh cũng không biết nên gọi tên cảm xúc đó là gì nữa.
Yêu cầu kết bạn vừa được chấp nhận thì có một tin nhắn được gửi qua:
/Anh về đến nhà chưa?/
/Bây giờ đã 11h trưa/
/Vậy anh ăn cơm trưa đi, tôi không làm phiền anh nữa/
Nhìn lại đoạn tin nhắn của mình mà môi cô khẽ giật giật, nói thật thì cô thích nhắn tin với anh thật nhưng khổ nổi là không biết nên nhắn gì nên cuối cùng mới ra đoạn tin nhắn dở hơi này.
Đến chiều thì Diệp Viên Hy đến bệnh viện thăm Diệp Nghiên Vũ rồi sẵn đi kiểm tra lại tình trạng bệnh của mình, nếu như chuyện này xảy ra một lần nữa trong các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-song-chung-voi-mot-hon-ma/2794850/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.