Rơi vào hoàn cảnh này Hồng Thanh cảm thấy khó mà giải thích được. Hơn nữa nhìn gương mặt Tử Hằng giận dữ như vậy hắn nghĩ mình vẫn là nên lánh đi trước. Hắn trốn vào đám đông chạy đến cửa sau của Di Hồng Viện. Sau khi ra ngoài rồi không thấy có người đuổi theo hắn mới an tâm thở phào một nơi. Không hiểu tại sao Châu Tử Hằng lại xuất hiện ở đó bất thần như vậy. Y giàu như thế có khi đến đó tìm thú vui rồi tình cờ bắt gặp hắn ở đấy. Mấy công tử giàu có không phải đều như vậy sao?
"Ngươi đứng lại đó!"
Giọng nói của Tử Hằng đột ngột vang lên từ phía sau khiến Hồng Thanh giật mình. Biết mình trốn không thoát, hắn quay lại mỉm cười đối mặt với người kia.
"Tử Hằng, thật tình cờ. Ngươi đến đây chơi sao?"
Tử Hằng tiến tới gần Hồng Thanh, mặt hiện tại đã đen như đáy nồi, giọng cũng trở nên gắt gỏng.
"Tình cờ thật đấy. Ta nghe Diên Diên nói ngươi đến kỹ viện. Ta còn cho rằng mình nghe nhầm. Không ngờ…"
"Ta đến kỹ viện thì đã làm sao? Ta đâu có làm gì phạm pháp."
Đúng là hắn chẳng làm gì cả. Hắn chỉ đơn giản đùa cợt với mấy nàng ấy thôi mà, đâu có gây tội gì.
"Ngươi còn có mặt mũi nói câu đó? Ngươi xem lại bản thân đi! Ngươi có con rồi, phải biết làm gương cho thằng nhỏ chứ. Ngươi làm như thế có xứng đáng làm cha không?!"
Hồng Thanh nổi cáu. Hắn ghét nhất là bị người khác chỉ trích tư cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-sinh-con-cho-hoang-de/2775198/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.