Hồng Thanh trở về nhà tức giận cầm đồ đạc muốn ném nhưng lại tiếc tiền. Tìm mãi không được thứ gì phù hợp, hắn ra ngoài cầm cái cuốc, cuốc liên tục xuống đất. Bao nhiêu sự tức giận xả hết vào từng cái quốc đó. Một lúc sau mặt đất đã bị hắn xới cho tơi tả. Mai nương cùng mấy đứa trẻ đi bán đèn lồng trở về nhìn thấy cảnh này không khỏi hết hồn. 
"Cha sao thế? Lại cãi nhau với Hằng thúc thúc à?" 
Hồng Thanh nhíu mày nhìn con mình. 
"Con gọi Hằng thúc thúc thuận miệng quá nhỉ? Con thích hắn?" 
"Thích chứ. Thúc ấy rất tốt với con." 
Hồng Thanh càng nghĩ càng phát cáu. Tên đó tốt với con là bởi vì muốn một ngày nào đó đem con rời khỏi ta. 
"Tên đó giả tạo lắm. Từ giờ con tránh xa hắn ra." 
"Giả tạo là gì cơ?" Phi Diên nghiêng đầu không hiểu. 
"Tức là hắn lừa con đó. Hắn không tốt như những gì hắn thể hiện đâu." 
Phi Diên chớp chớp mắt nhìn cha mình một hồi rồi đột ngột hỏi: 
"Cha, cha lại cãi nhau với thúc ấy à?" 
"Cái gì cơ?" 
"Bình thường không phải là cha toàn lừa tiền thúc ấy sao? Tự dưng giờ lại bảo thúc ấy lừa con, không cho con gặp thúc ấy nữa. Vậy thì chắc là lại cãi nhau rồi." 
Hồng Thanh ôm đầu. Cái thằng nhóc này có đúng là mới năm tuổi không vậy? Khôn như rận ấy. 
"Ừ. Cãi nhau rồi nhưng lần này không phải tranh cãi bình thường. Ta và hắn đường ai nấy đi. Hắn sẽ không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-sinh-con-cho-hoang-de/2775196/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.