Buổi tối hôm đó, Hồng Thanh bước ra ngoài ăn tối cùng Tử Hằng và Phi Diên như mọi khi, nhưng nhất quyết không chịu nói chuyện riêng với Tử Hằng. Tử Hằng thấy y còn giận nên không dám đòi hỏi gì. Suốt bữa ăn Tử Hằng chăm sóc cho Hồng Thanh rất chu đáo, gắp cho hắn những món mà hắn thích nhất. Hồng Thanh lại đem chúng gắp cho Phi Diên ăn. Tử Hằng không dám làm gì nữa.
Sau bữa cơm, Hồng Thanh đuổi Tử Hằng ra ngoài để một mình chơi với con trai. Hắn ôm Phi Diên ngồi lên đùi mình, vuốt tóc thằng bé dịu dàng hỏi:
"Con rất thích cha nuôi sao?"
"Rất thích ạ. Cha nuôi đối xử với con rất tốt."
"Vậy con nhất định phải nghe lời cha nuôi, phải học thật tốt, ăn thật khoẻ, thật ngon có biết không?"
"Con vẫn luôn như vậy mà. Sao cha phải dặn dò như thể con lười lắm vậy?"
Hồng Thanh bật cười xoa đầu nó:
"Con đúng là rất lười biếng, chỉ muốn làm điều mình thích thôi. Nhưng nếu con muốn tiến bộ thì phải học những thứ khác nữa, cũng không được bướng bỉnh. Biết chưa?"
Phi Diên nhìn chăm chăm Hồng Thanh một hồi rồi hỏi:
"Hôm nay cha làm sao thế? Sao lại dặn dò con cứ như là chuẩn bị đi đâu xa thế?"
"Thật sao? Ta chỉ cảm thấy Diên nhi của ta lớn rồi nên không thể chiều chuộng giống như trước nay nữa."
"Con mới năm tuổi, đâu đã là người lớn."
"Được rồi. Đừng cứ trả treo với cha nữa. Có muốn học vẽ không?"
"Có. Lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-sinh-con-cho-hoang-de/2775138/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.