“Bệ hạ nói thần thiếp không xứng? Thần thiếp có chỗ nào không xứng? Thần thiếp biết bệ hạ lâu hơn hắn, yêu bệ hạ nhiều hơn hắn, chăm sóc bệ hạ cũng tốt hơn hắn. Hắn chỉ hơn thần thiếp mỗi chuyện hắn có con với bệ hạ mà thôi.”
“Không phải. Ta đã yêu hắn từ trước khi biết chuyện hắn có con với ta. Hắn không hề biết ta là hoàng thượng cho đến khi bị ta lừa đưa về cung. Từ đầu đến cuối đều là ta mặt dày theo đuổi hắn, muốn cùng hắn sống đến bạc đầu. Hắn khuyên ta lấy ngươi để có thêm con cháu nối dõi nhưng ta chỉ muốn có con với một mình hắn. Hắn nói ta đừng phụ tâm ý của ngươi nhưng ta chỉ muốn sống một đời với mình hắn. Uyển Dư, ngươi cảm thấy mình có chỗ nào xứng để so với hắn?”
Đôi mắt Uyển Dư mở to bàng hoàng, dường như không thể tin nổi.
“Bệ hạ nói dối! Sao Phương Hồng Thanh lại có thể có suy nghĩ như vậy chứ? Rõ ràng hắn yêu bệ hạ như thế, sao có thể đồng ý san sẻ tình cảm của bệ hạ cho ta? Hắn là tên ngốc sao?”
“Hắn không ngốc. Hắn chỉ nghĩ đế vương là người phải chịu rất nhiều áp lực, chịu rất nhiều nguy hiểm. Có thêm lực lượng ủng hộ phía sau thì ngôi vị sẽ càng thêm vững chắc. Hắn luôn luôn nghĩ cho ta, làm việc gì cũng đều lo lắng cho ta đầu tiên. Còn ngươi, ngươi đã từng nghĩ cho ta chưa?”
Uyển Dư không nói được một lời nào. Cô ta đã thua. Hoá ra ngay từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-sinh-con-cho-hoang-de/2775002/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.