Lúc Hồng Thanh tỉnh dậy cảm thấy tay mình hơi ngứa ngáy. Hắn nghiêng đầu nhìn qua thì nhìn thấy Tử Hằng đang nằm gục bên giường mình. Tóc của y cạ vào tay hắn nên mới thấy ngứa ngáy. Tóc của Tử Hằng rất mềm và mượt. Hắn không nhịn được đưa tay vuốt nhẹ lên mái tóc. Tử Hằng bừng tỉnh.
“Thanh nhi, ngươi cuối cùng cũng tỉnh rồi. Ngươi sao rồi? Cơ thể có chỗ nào khó chịu không?”
Thấy Hồng Thanh có ý muốn ngồi dậy, Tử Hằng liền đỡ lấy y.
“Không có. Ta chỉ có cảm giác dường như mình đã ngủ rất lâu.”
Hồng Thanh nhìn xung quanh phát hiện bản thân đang ở trong tẩm điện của hoàng đế thì không khỏi kinh ngạc.
“Làm thế nào mà ta lại ở đây vậy? Ta quay về cung rồi?”
Tử Hằng thấy Hồng Thanh có vẻ không nhớ những chuyện đã xảy ra trong thời gian mình trúng độc nên hắn cũng sẽ không kể lại với y. Nếu Hồng Thanh biết mình đã có những hành động như vậy có lẽ sẽ sợ.
“Ừ. Sau khi ngươi ngất đi, Tần Mạc đã một đường đưa ngươi chạy về cung giao cho ta.”
“Vậy sao? Ngươi không làm gì cậu ta chứ? Chuyện này đều là do ta, ngươi nhất định không được liên lụy những người khác.”
Tử Hằng giờ mới nhớ ra từ lúc Hồng Thanh trở về, vì lo cho y mà quên mất xử phạt Tần Mạc vì tội dám đem phi tử của hắn bỏ trốn. Giờ Hồng Thanh đã có lời như thế hắn cũng không muốn chấp nhặt. Dù sao mấy ngày qua Tần Mạc cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-sinh-con-cho-hoang-de/2775000/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.