Mới sáng sớm vào lớp chưa kịp vào chỗ thì đã nghe một tiếng gọi:
-Hà Vũ, lâu rồi không gặp.
Tôi run rẩy khoé miệng, cật lực đè nén chính mình, cất giọng lành lạnh:
-Nếu tui nhớ không lầm thì mình vừa mới gặp hôm qua.
Sang "hắc hắc" cười, đem móng vuốt đặt trên vai tôi, lảm nhảm nói gì đó.
Tiếp đến có một người sắc mặt đen thui lại gần, nhấc chân đạp Sang qua một bên, kéo tôi ngồi vào bàn.
-Mới sáng sớm cậu lại bực gì thế?-tôi nhìn bộ dáng tức giận của người bên cạnh, dè dặt hỏi.
-Không có gì.-Kha thản nhiên trả lời.
-Haizz... Tên đó đang oán trách bà vô tình đấy. Ai bảo ngày hôm qua bỏ rơi người ta làm chi?
Tôi đỡ trán, có chút khó hiểu. Tối hôm qua Diễm hẹn với tôi đi xem buổi hoà nhạc nên không đi chơi với Kha được, nhưng lúc đó hắn cũng đâu có ý kiến gì. Sao bây giờ có thể vì chuyện này giận tôi được chứ? Chắc chắn phải có lý do khác.
-Cậu bị sao vậy hả?
-Vũ, tôi hỏi cậu: tại sao tối hôm qua về lại không gọi điện cho tôi? Có biết tôi đã chờ bao lâu không?
Di động cậu lại không mở, điện thoại bàn cũng không thèm nghe. Có biết tôi lo thế nào không?
-Tại tôi về trễ quá nên ngủ luôn bên nhà của Diễm, nghĩ cậu đã ngủ rồi.-tôi nhỏ giọng ngập ngừng nói, nhìn thấy lửa giận trên đầu người nào đó càng dâng cao, cuối cùng im luôn.
-Lớp trưởng, cô Hồng tìm cậu đó.-một đứa lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-theo-duoi-cau/2355580/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.