-Ôi chao! Hôm nay hai đứa lại đến ăn chực đó hả?
Mặt tôi nổi đầy hắc tuyến, có cảm giác rất bất lực. Tôi cười cười, khó khăn mở miệng:
-Dạ, con chào bác.
-Đừng gọi bác nữa, gọi ba luôn đi. Sớm muộn gì con cũng sẽ trở thành con dâu của bác.
-Dạ thôi bác ạ. Chuyện sau này cứ để từ từ tính.
-Cưới vợ phải cưới liền tay chứ? Bây giờ chúng ta tính cũng vừa kịp.
-Đúng đó Vũ, em nghe lời ba đi.
"Em" cái đầu mi! Tôi quẫn trí, nói vài câu cho xong chuyện. Kha thì cứ tủm tỉm cười. Tên này chắc muốn bị đập. Tôi hít sâu một cái, không nên quá so đo làm gì.
-Dạo này học hành thế nào rồi hai đứa?
-Cũng bình thường thôi ba. Ba thế nào?
-Dạo này có một ông khách hàng khó tính cứ suốt ngày lên phòng quản lý nhân sự lằng nhằng mãi. Không biết chừng nào mới chịu đi nữa...
-Nếu thấy phiền phức thì ba cứ trực tiếp đuổi người được rồi. Khách sạn thiếu một người cũng không đến mức đóng cửa chứ?-hắn hơi nhíu mày nói.
-Chỉ có điều người ta là đại gia, tiền không phải vấn đề, nhưng danh tiếng rất quan trọng. Ai lại đem khách đuổi đi bao giờ? Thôi không nói linh tinh nữa. Chúng ta bàn chuyện chính.
Tôi nghe thấy thế, còn tưởng có chuyện gì quan trọng, chuẩn bị tinh thần sẵn sàng. Trong tích tắc, vẻ mặt nghiêm trọng của bác Long biến mất, thay vào đó một nụ cười như gió xuân phơi phới:
-Hai đứa tính chừng nào cưới?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-theo-duoi-cau/2355579/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.